Editor: Tieen

Ôn Vân Tri nhớ tới đoạn cốt truyện này, nở nụ cười miễn cưỡng, lấy điện thoại ra, đăng nhập Weibo mở phát sóng trực tiếp, nhân lúc mọi người đều tập trung chú ý vào Cố Diễn, cô đặt điện thoại lên bàn cách đó không xa, để camera hướng về phía bọn họ.

Cốt truyện xuất sắc như vậy, cô cũng không thể thưởng thức một mình.

Lâm Vi không phải thích diễn cho người khác xem sao? Vậy cô sẽ làm người tốt đến cùng.

Lâm Vi không chú ý tới phát sóng trực tiếp đang diễn ra, cô ta đi đến bên cạnh Ôn Vân Tri, tư thế quen thuộc nắm lấy cánh tay cô, “Vân Tri, cô cũng biết trước đó tôi bị gãy chân mà, A Diễn chỉ xem tôi là bệnh nhân mới cùng tôi đến đoàn phim.”

Ôn Vân Tri nhếch khóe miệng, chán ghét hất tay Lâm Vi ra, sau đó cúi xuống đánh vào đầu gối Lâm Vi.

Lâm Vi hét lên một tiếng, vội vàng nhảy ra xa: “Cô làm gì vậy?”

Ôn Vân Tri dáng vẻ lo lắng nhìn chằm chằm vào chân Lâm Vi, “Chân cô vẫn ổn ha, tôi còn tưởng cô bị ngã phải cắt bỏ chân.”

Một số người xung quang không nhịn được cười lên tiếng.

Lâm Vi cảm thấy hơi ngượng ngùng, quay đầu lại nhìn thoáng qua Cố Diễn.

Cố Diễn cũng tiến lên anh hùng cứu mỹ nhân, bảo vệ Lâm Vi ở phía sau mình, “Là tôi muốn cùng Vi Vi đến đây, có muốn gì cứ tìm tôi, đừng động vào cô ấy.”

Wow.

Không hổ là tổng tài bá đạo.

Mở miệng ra liền không sai vào đâu được.

Lâm Vi lập tức bênh vực Cố Diễn: “Không liên quan đến A Diễn, từ nhỏ tôi cùng A Diễn lớn lên, cho nên A Diễn đối với tôi không giống những người khác.”

Ôn Vân Tri nhìn Lâm Vi với biểu tình như muốn nói “Ừm ừm cô nói tiếp đi.”

Cố Diễn thấy Lâm Vi ủy khuất, một tay ôm Lâm Vi vào lòng, giọng điệu không cho phép cãi lại: "Đủ rồi, Ôn Vân Tri, cô nên biết ơn vì tôi đã đồng ý đính hôn, đừng được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.”

Ôn Vân Tri: ...

Cô còn chưa nói một chữ.

Người này tự mình cao trào cái gì.

Cố Diễn nhìn ra vẻ mặt ghét bỏ của Ôn Vân Tri, nhưng anh ta cũng không cho rằng mình có vấn đề gì, chỉ ngước mắt tàn nhẫn nói: “Ôn Vân Tri, tốt nhất cô tự hiểu lấy mình, đừng mơ tưởng trở thành Cố thiếu phu nhân.”

“Xin lỗi Vân Tri, tôi và A Diễn chỉ là thanh mai trúc mã, lời anh ấy nói cô không cần để ở trong lòng.”

Lâm Vi vừa nói vừa đánh vào ngực Cố Diễn, nhưng nói là đánh, kỳ thật giống như đang tán tỉnh đánh yêu, sau đó dịu dàng nói: “Anh không được bắt nạt Vân Tri, nghe rõ không?”

Nhìn xem.

Hai câu nói nhắc mãi về việc cô ta và Cố Diễn là thanh mai trúc mã.

Ôn Vân Tri xem xong màn trình diễn, ôm cánh tay hừ một tiếng, “Quả nhiên ngưu tầm ngưu mã tầm mã, người cẩu thù đồ.”

Lâm Vi và Cố Diễn đồng thời biến sắc, “Cô nói cái gì?”

Ôn Vân Tri xoay người đi đến trước bàn cầm điện thoại lên.

“Cô chú anh chị em phòng phát sóng trực tiếp ơi, chúng ta cùng nhau chúc phúc đôi cổ nhân này nhé?”

[Ôi má ơi, nếu biết trước là thú vị như vậy, tôi đã lưu lại để đến Gala Tết Nguyên đán xem rồi.]

[Wow, Lâm Vi nói chuyện trà xanh như thế, rốt cuộc ai mới là vị hôn thê của Cố Diễn.]

[Hôm nay cũng náo nhiệt quá đi, đầu tiên là tiệc đính hôn sau lại là đoàn phim.]

[Sao tính cách Ôn Vân Tri như trở thành một người hoàn toàn khác thế?]

[Mấy ní không cảm thấy quá sướng sao? Giống như bọn họ ném bùn vào tôi, bùn khô tôi đập chết các người.]

-

Bởi vì hệ thống nâng cao kỹ năng diễn xuất, nên việc quay phim được hoàn thành nhanh chóng.

Ôn Vân Tri bị treo trên hot search suốt một ngày.

Netizen đang bàn tán sôi nổi về hành vi nổi điên gần đây của Ôn Vân Tri và hành vi đào góc tường của Lâm Vi.

Điện thoại của cô liên tục nhận được tin nhắn từ Ôn Hải, Ôn Mạn Tịch, xã giao, người đại diện và hàng loạt phóng viên hợp tác trước đây.

Nhưng cô chỉ tắt điện thoại, lờ đi tất cả.

Mãi đến tận buổi tối, Ôn Hải mới trở về biệt thự Ôn gia với vẻ mặt u ám.

“Ôn Vân Tri, mày cút cho xuống đây cho tao!”

Ôn Vân Tri đang ngủ ngon giấc trong phòng, nghe thấy giọng nói uy nghiêm giận dữ của người đàn ông trung niên từ tầng dưới truyền đến.

Cô biết là cha nữ chính đã trở lại.

Ôn Vân Tri ngáp một cái, tìm áo khoác trong tủ quần áo mặc vào, mở cửa ra dựa vào cửa, khoanh tay nhìn người đàn ông dưới lầu với vẻ mặt hờ hững. 

Khuôn mặt máu lạnh của Ôn Hải mà Ôn Vân Tri tưởng tượng ra khi đọc sách. 

So ra còn thua xa bộ dáng chân thật nhìn thấy bây giờ.

Bất chấp chứng trầm cảm sau sinh của vợ, ông ta vẫn nhất quyết đưa con gái về nông thôn, khi vợ ông ta phát hiện ra, bệnh tình tái phát, nhảy từ tầng 30 xuống, mà Ôn Hải lại lấy cái chết của vợ mình, nói dối rằng con gái mình đã mất, khóc lóc thảm thiết trước mặt giới truyền thông, thậm chí còn yêu cầu các phóng viên đến dự lễ tang của vợ mình, để thể hiện sự đau buồn của mình cỡ nào.

Sau đó, ông ta đưa cô nhi Ôn Mạn Tịch trở về Ôn gia thỉnh thoảng để Ôn Mạn Tịch xuất hiện trước truyền thông, mua một số tin tức để marketing cho ông ta, thành công trong việc tạo dựng hình tượng người đàn ông tốt trong mắt người khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play