Âm thanh này sao lại có chút kỳ quái, Mạc Càn Sinh có chút tò mò muốn vén rèm lên nhìn nhưng lại sợ quấy rầy “Chi Dương, ngươi làm sao vậy?”
“Không có gì, chỉ là hơi xóc nảy, không sao.”
Mạc Chi Dương há miệng, cách lớp y phục cắn lên bả vai của sư tôn, đem những tiếng rên rỉ chưa kịp thoát ra chặn trở lại.
Bên trong không có động tĩnh gì, Mạc Càn Sinh cũng không dám quấy rầy, xe ngựa cứ thế rời khỏi thành.
Đến nửa canh giờ sau, Mạc Chi Dương mới từ bên trong chui ra ngoài, thần sắc khó giải thích “Càn Sinh thiếu gia.”
“Chi Dương, ngươi” Nhìn thiếu niên ngồi quỳ phía trước, đôi mắt như nước mùa thu, ngay cả đôi môi cũng hồng nhuận, tại thời điểm cuối thu không hiểu sao lại mang theo vài phần xuân sắc, khuôn mặt Mạc Chi Dương ửng đỏ làm Mạc Càn Sinh có chút khẩn trương “Chi Dương, có phải ngươi phát sốt rồi không?”
Mạc Chi Dương thở phào nhẹ nhõm “Không phải, chỉ là bên trong có chút ngột ngạt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play