Đến khi Yến Thanh Trì gặp lại cha nuôi của mình, đã là một tháng sau. Thật ra cậu gần như đã quên mất người đàn ông mà mẹ viện trưởng từng rất coi trọng này.
Cậu nhìn ông ấy, thấy bên cạnh còn có một dì dung mạo xinh đẹp, từng cử chỉ đều toát lên khí chất dịu dàng, đoan trang.
Cậu nghe thấy giọng nói trầm thấp, đầy từ tính của đối phương vang lên, mang theo sự dịu dàng khác hẳn vẻ lạnh nhạt khi gặp lần đầu, “Từ hôm nay trở đi, ta chính là cha của con, cô ấy là mẹ của con. Ta đặt cho con một cái tên — Yến Thanh Trì.”
Cứ như vậy, Yến Thanh Trì được đưa đi. Hôm cậu rời viện, các em lớp nhỏ đều đến tiễn cậu, vừa khóc vừa dặn cậu sau này nhớ thường xuyên quay về thăm chúng.
Yến Thanh Trì gật đầu, đem toàn bộ đồ ăn vặt và đồ chơi mà cậu dành dụm trong viện chia cho các em.
Hai người bạn trước đây đến gặp cậu xin lỗi, nhưng cậu không chấp nhận, tức giận chu miệng nói “lêu lêu lêu” rồi lên xe của cha nuôi.
Sau này, khi đã lớn lên, cậu từng hỏi cha nuôi mình có biết chuyện cậu từng ăn trộm không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play