Yến Thanh Trì cảm thấy dáng vẻ ngây ngô của bé không chỉ mềm mại, còn rất đáng yêu, liền đưa tay xoa xoa mặt bé. Kỳ Kỳ cũng ngoan ngoãn để cậu xoa, không giận, còn mỉm cười với cậu.
Bé cười như vậy khiến Yến Thanh Trì cảm thấy ngượng ngùng, nhẹ nhàng dỗ dành, “Em vẫn còn đang ngủ.”
“Vậy khi nào em mới ra chơi với con vậy ạ?” Kỳ Kỳ vừa nói, vừa nhẹ nhàng chọc chọc bụng cậu, hỏi, “Em có nghe thấy con nói không? Bảo bảo ơi?”
Bản thân bé vẫn còn là một bảo bảo, vậy mà lại gọi người khác là bảo bảo, làm Yến Thanh Trì không nhịn được mà bật cười, dịu dàng đáp, “Đợi vài ngày nữa, em có thể ra ngoài chơi với con.”
“Vậy em thích chơi gì ạ? Con có thể cho em đồ chơi của con.”
Yến Thanh Trì nhìn bé với ánh mắt dịu dàng, “Em thích con.” Cậu nói, “Cho nên con muốn chơi gì với em, em cũng sẽ rất vui vẻ.”
Nghe vậy, Kỳ Kỳ hơi ngại ngùng, ghé lại gần hôn lên bụng cậu một cái, thì thầm, “Con cũng thích em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play