Hứa Ngưng là thật sự không ở nổi Đông Cung nữa. Hiện tại cũng chẳng còn cách nào nói chuyện cho yên ổn với Thái tử, nếu thật sự muốn hòa ly, mà lại có thai thì chính là chuyện khó xử nhất. Nàng không nỡ bỏ con, cũng chẳng làm nổi chuyện tàn nhẫn như vậy.
Huống hồ chuyện liên quan đến hoàng thất, lại dính tới huyết mạch hoàng tộc, càng không thể làm càn. Không chỉ liên lụy tới nhà họ Hứa, quan trọng hơn cả... đó là con nàng.
Giờ thì cãi nhau cũng chẳng lại Thái tử, Hứa Ngưng nghĩ tới nghĩ lui, liền tranh thủ dịp này chạy thẳng về nhà mẹ đẻ. Hứa Tự Khanh vừa thấy nàng bước qua cửa, mày đã nhíu lại, thở dài hỏi:
— Lại cãi nhau với Thái tử điện hạ à?
Hứa Ngưng chỉ gọi một tiếng “phụ thân”, sau đó chẳng nói gì thêm, sai người mang hành lý vào phòng.
Hứa Tự Khanh bất đắc dĩ, định bảo người đi báo cho Thái tử, lại bị Hứa Ngưng ngăn lại. Nàng nói, đường đường là Thái tử phi mà cứ ba ngày hai bữa lại chạy về nhà mẹ đẻ, chẳng phải để người ngoài chê cười hay sao.
Cũng không phải lúc nào nàng cũng có cớ ra khỏi cung, chẳng qua là Thái tử điện hạ nuông chiều nàng, không ra lệnh ngăn lại mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT