Cổng Hứa gia, đèn lồng đỏ treo cao.
Đêm tĩnh mịch, chiếc xe ngựa sang trọng từ từ tiến đến, dừng trước cổng phủ. Quản gia vội vã chạy ra đón khách vào nhà.
Một lúc lâu sau, Thái tử ôm một nữ tử từ trong phủ bước ra, dừng lại bên cạnh xe ngựa. Bộ y phục vốn chỉnh tề của hắn giờ đã hơi xộc xệch, Hứa Ngưng dựa vào vai hắn, hơi thở nặng nề.
Hứa Tự Khanh tiễn hai người ra, thấy họ cáo từ muốn về, liền khom người thi lễ với Thái tử, nói: “Ngưng Ngưng tính tình có phần tùy hứng, làm việc thiếu suy nghĩ, đều do lão thần trước đây quá nuông chiều, mong điện hạ rộng lượng thứ lỗi.”
Thái tử một tay đỡ lấy eo người trong lòng, cúi mắt nhìn thoáng qua khuôn mặt nàng ửng hồng vì say, dường như chân nàng đứng không vững, sắp ngã, đành phải ôm chặt lấy nàng.
Thái tử đáp: “Nhạc phụ yên tâm, con và Ngưng Ngưng tình cảm rất tốt, sẽ tự mình chăm sóc nàng chu đáo.”
Hứa Tự Khanh gật đầu, rồi thấy hai người lên xe ngựa. Hứa Ngưng trong miệng vẫn còn hừ nhẹ, không rõ đang nói điều gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play