Ngày mười lăm tháng hai, nhi tử Trần gia rời kinh đi trấn thủ Bắc Cương. Hôm sau trời đổ mưa, tiếng mưa rơi trên mái hiên tí tách như hạt ngọc.
Thái giám Đông Cung đến Hứa gia thỉnh Thái tử phi hồi cung. Di nương nói: “Thấy chưa, Thái tử đúng là sốt ruột rồi.”
Hứa Ngưng vén váy, vẻ mặt thản nhiên, nhẹ giọng nói: “Hắn không thể để ta ở nhà mẹ đẻ mãi được.”
“Đều thế cả thôi.”
Di nương cầm ô che mưa cho hai người, đưa Hứa Ngưng lên xe ngựa. Trước phủ Hứa, Tự khanh đang nhìn nàng.
Hứa Ngưng ngoái đầu nhìn lại, chạm mắt với phụ thân, khẽ cúi đầu, rồi lên xe ngựa rời đi, tiếng mưa rơi tí tách.
Trở lại Đông Cung, Hứa Ngưng chẳng buồn hỏi Thái tử đi đâu, dường như không cần biết hắn ở đâu nàng cũng chẳng sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play