Giữa buổi săn, Thái tử ghìm ngựa lại gần sân, nhận bình nước uống, vẻ mặt vẫn lạnh như băng.
Trần Chương Uyên cưỡi ngựa từ tốn tiến đến, cung kính hành lễ: “Thái tử điện hạ tài nghệ đánh cầu thật phi thường, khiến thần vô cùng khâm phục. Không biết thần có vinh hạnh được cùng điện hạ so tài một ván không?”
Thái tử hờ hững liếc hắn, thoáng qua chút khinh thường, chẳng buồn đáp lời, chỉ ném bình nước cho thị vệ.
Ở xa, phía khu lều trại, Hứa Ngưng đứng giữa đám đông khán giả, vừa hay trông thấy Trần Chương Uyên nói chuyện với Thái tử, lòng bỗng dâng lên một cảm xúc khó tả.
Thị vệ liền đi gọi Hứa Ngưng đến sân mã cầu. Nghe nói là đánh mã cầu, nàng khựng lại một chút, cuối cùng vẫn bước xuống sân.
Bên sân, Hứa Ngưng đã thay bộ đồ cưỡi ngựa khá gọn gàng, thị vệ dắt ngựa đến, nàng đang đeo đồ bảo hộ.
Chỉ thấy Thái tử cưỡi ngựa chậm rãi tiến về phía nàng, cuối cùng dừng lại bên cạnh. Khuôn mặt hắn thanh tú, vẻ mặt lạnh nhạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT