Thời tiết mưa dầm, mưa phùn kéo dài, Mộc Cẩm Thư ở cữ khá thoải mái, chưa đến những ngày hè oi bức, cũng không cần buồn bã lo lắng.
Sau khi cơ thể hồi phục gần như hoàn toàn, Mộc Cẩm Thư thường xuyên đi dạo bên ao Thanh Trì trong vương phủ. Thỉnh thoảng nàng muốn ăn trái cây, nô tài trong phủ đều không dám ngăn cản.
Lê ma ma thấy nàng ra ngoài hứng gió liền đến mách với Sở vương, nhưng hắn chỉ nói ở trong phòng buồn bực, để nàng ra ngoài hít thở không khí cũng tốt.
Sở vương dung túng vương phi, Lê ma ma chỉ có thể lo lắng suông, nói ở cữ mà bị lạnh sau này sẽ khổ.
Mộc Cẩm Thư cười nói đâu ra lắm quy tắc như vậy, bản thân nàng đâu có ra phố dạo chơi, chỉ là đi lại trong vườn một chút thôi. Nàng nghĩ ở trong phòng buồn bực cũng sẽ sinh bệnh.
Tuy Lê ma ma luôn lẩm bẩm vài câu, nhưng phần lớn là vì tốt cho Mộc Cẩm Thư. Không lay chuyển được hai vị chủ tử, bà cũng đành mặc kệ.
Thời gian dần trôi, đứa bé cũng lớn dần, tinh thần lanh lợi, đôi mắt rất có linh khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT