Tạ Minh Ngân khựng lại một chút, ánh mắt dừng trên gương mặt tươi cười yêu kiều của nàng, rồi khẽ nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Cây hồng trong sân vẫn đứng lặng giữa màn mưa phùn.
Mùa thu chín rộ, những trái hồng đỏ au, căng mọng ánh lên sắc nhuận óng ả. Vừa mới sang ngày, Mộc Cẩm Thư đã muốn ăn.
Mưa rơi không lớn, chỉ mảnh như sợi tơ, nhưng rơi xuống tóc vẫn khiến người ẩm ướt khó chịu, huống hồ ai kia vừa rồi còn dầm mưa trên bãi săn.
Mặt đất đẫm nước, vạt áo Mộc Cẩm Thư cũng bị vương chút ẩm ướt. Nàng che chiếc dù giấy trắng, ánh mắt nhìn theo bóng dáng nam nhân cách đó hai ba bước, vừa thoắt đã nhảy lên cây hồng.
Trong lòng nàng vẫn ôm chiếc áo choàng huyền sắc của hắn, nơi vải còn vương hơi ấm cơ thể. Huynh trưởng bảo thị vệ hái hồng, nhưng nàng nhất quyết không chịu, nhất định phải để huynh trưởng tự mình hái.
Cuối cùng vẫn không thắng được đôi mắt long lanh ngấn nước kia, Tạ Minh Ngân đành cởi bỏ áo choàng vướng víu, thoắt người trèo lên cây.
Hắn vốn là người luyện võ, chuyện vượt mái nhà nhảy tường chẳng đáng gì, nhưng đường đường là Sở vương điện hạ, từng chinh chiến sa trường, nay lại vì nàng mà trèo cây hái hồng, quả thực có chút… mất giá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play