Cái gì mà chó điên?
Cậu ta nói tiếng Trung lộn xộn, lại còn đòi mình hiểu nữa chứ. Nhiên Hôi cố gắng xử lý thông tin, chậm rãi hỏi: "Ý cậu là Hạ Văn Dã?" Vừa nhắc đến tên đó, môi cậu liền nhói đau. Nhiên Hôi nhăn mặt, khó hiểu: "Cậu làm cái quái gì vậy? Bộ cậu là chó hả?" Mùi máu tanh thoảng qua mũi, rồi bị ai đó liếm đi mất.
Kẻ kia tiến sát lại, cái đầu đầy lông cọ vào vai Nhiên Hôi, ngứa kinh khủng. Cậu ta lầm bầm khó chịu: "Hắn mới là chó, chó thối. Tớ là người mà."
Nhiên Hôi thầm nghĩ: "Thôi đi, hai người đều là chó cả."
Đây là lần đầu Nhiên Hôi gặp người nói tiếng Trung kiểu này, nghe cứ kì cục mà buồn cười. Cậu đoán tính cách của kẻ này chắc cũng kỳ quặc lắm. Ngoài miệng thì cậu không nể nang gì, trêu chọc: "Ai bảo cậu cứ làm phiền tớ? Ra đường thấy cậu, tớ còn chẳng muốn chào."
Câu nói này gây sát thương lớn, kẻ kia lập tức ỉu xìu. Cậu ta vẫn ôm chặt eo Nhiên Hôi, ấm ức: "Nhưng mà..."
"Nhưng mà" mãi mà không nói được câu nào, cuối cùng chỉ dụi đầu vào người Nhiên Hôi, lẩm bẩm một tràng tiếng bản địa khó hiểu.
Xác định người này cũng là một mảnh vỡ của nam chính, Nhiên Hôi không còn sợ hãi gì nữa. Cậu quay đầu né tránh: "Thôi đi, tớ bật đèn đây."
Kẻ kia vẫn còn muốn cọ cọ, bị Nhiên Hôi đạp cho một cái mới chịu yên phận. Cậu ta buông lỏng vòng tay, nhưng tay vẫn luyến tiếc vuốt ve da thịt Nhiên Hôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play