Căn tin sạch sẽ, ngăn nắp, vượt quá sức tưởng tượng của Nhiên Hôi. Sàn nhà sáng bóng, các món ăn đa dạng, đầy đủ. Các cô chú phục vụ cầm muôi cơm lớn, múc thức ăn đều đặn vào từng khay.
Nhiên Hôi thầm nghĩ: "Không biết mình đang ở phó bản vô hạn lưu hay đang đi du lịch nữa."
Cánh tay đang khoác vai Nhiên Hôi siết chặt hơn, Hạ Văn Dã vẫn giữ vẻ mặt bình thường, nhìn qua thực đơn các món xào sang trọng, giọng điệu tự nhiên: "Muốn ăn gì không? Tôi mời."
Nhiên Hôi hoàn hồn, theo phản xạ nói: "Không cần, để tôi mời cậu đi."
"Cậu mời tôi?" Hạ Văn Dã nhướn mày, cười như không cười, "Bằng tiền tôi cho cậu mượn à?"
Nhiên Hôi cạn lời. "Ai bảo cậu cứ ép tôi mượn tiền chứ?"
Nhưng giáo bá đã nói vậy, cậu cũng không muốn làm phật lòng vị "đại gia" này, bèn chọn một bàn trống ngồi xuống: "Vậy cậu mời tôi."
Hạ Văn Dã dường như rất thích thú với câu nói hợp tình hợp lý này, khẽ cười, hỏi qua khẩu vị của Nhiên Hôi rồi nói "Chờ chút", sải bước chân dài về phía quầy đồ xào.
Trên đường đi, các học sinh vội vàng tránh xa, nhường đường cho giáo bá nổi tiếng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play