Tiểu Ngô ban ngày bị Nhiên Hôi huấn cho một trận tơi bời, cả người ỉu xìu, không dám lén mách lẻo nữa, điện thoại cũng bị lão bản tịch thu.
Cho nên theo lý thuyết, Diệp Như Lan sẽ không biết chuyện gì đã xảy ra.
Và anh ta quả thực không biết.
Hôm nay quay phim kết thúc sớm, Nhiên Hôi đã tẩy trang xong, gương mặt đẹp như tranh trời ban giờ phút này thuần khiết tuấn mỹ, nhíu mày hờn dỗi, giữa hai hàng lông mày có nếp nhăn nhạt.
Ánh mắt Diệp Như Lan dừng lại trên nếp nhăn kia một thoáng, ngón tay cầm điện thoại siết chặt, như muốn vươn tay vuốt phẳng nó.
"Diệp tiên sinh."
Giọng nói của Nhiên Hôi vốn dĩ lạnh lùng, khiến người ta liên tưởng đến ngọc thạch bày trong tủ kính. Chỉ là ngày thường ngữ điệu của anh tương đối cao, nghe không ra vẻ lạnh lẽo, lúc này trầm giọng xuống, liền đặc biệt rõ ràng.
Tình nhân không cho sắc mặt tốt, kim chủ ngược lại càng thêm ôn hòa: "Sao vậy, có ai chọc em không vui sao?"
Giọng điệu của Nhiên Hôi không nghe ra hỉ nộ: "Nếu em nói có thì sao?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT