Vân Duệ không biết mình đã cầu xin Lục Nhiên Hôi trong bao lâu.
Dù sao thì anh cũng đã nói năng lộn xộn, không đầu không đuôi, nói hết những lời van xin mà anh có thể nghĩ ra, nhưng vẫn không nhận được hồi âm.
Dạ dày đau, đầu đau, khó chịu nhất là cơn đau co rút từ tim truyền đến, khiến hốc mắt anh liên tục chua xót, ẩm ướt.
Khóc thì mất mặt quá, anh chỉ có thể cố gắng chớp mắt, để nước mắt bốc hơi.
Cũng có hiệu quả, ít nhất là khi Vân Duệ còn chút ký ức mơ hồ, anh vẫn chưa khóc, giữ lại chút tôn nghiêm cuối cùng.
Chỉ là trong khoảng thời gian anh mất trí, anh đã nói gì, có khóc lóc thảm hại hay không, Vân Duệ hoàn toàn không nhớ rõ.
Khi ý thức cuối cùng tan biến, ngón tay anh vẫn nắm chặt chiếc điện thoại đã hết pin.
Trong mơ, hương bạc hà quen thuộc nồng đậm, khiến anh an tâm chìm vào bóng tối.
Khi Vân Duệ mở mắt ra lần nữa, trời đã sáng, anh đang nằm trên giường lớn trong căn hộ của mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT