Tuy rằng bệnh tình Bùi Tuấn trầm trọng nhưng Liễu Hải cũng không lo lắng đến mức bối rối. Là một thái giám gian xảo, Chưởng ấn Ty lễ giám đã nhận ra rằng đây chính là cơ hội ngàn năm có một để phá vỡ cục diện căng thẳng. Vì vậy, ông ấy vội vàng rời khỏi Văn Hoa điện, đi thẳng ra ngoài cung. Đi được một đoạn về phía Đông Hoa môn, ông ấy chợt nhớ Tây Hoa môn gần hơn nên lập tức quay đầu đổi hướng.
Khi ông ấy đến học đường của người Di đã là giờ thân.
Lúc này, Phượng Ninh đang giảng bài trong học đường. Nàng đang giảng đúng đến đoạn về đạo "Quân thần nghĩa, phụ tử thân, phu thê thuận". Liễu Hải nghe được câu này bèn ra hiệu cho tiểu nội thị phía sau lui lại còn bản thân thì lặng lẽ đứng nép mình nơi góc hành lang, chăm chú lắng nghe.
Buổi sáng là tiết học của Âu Dương phu nhân, buổi chiều đến lượt Phượng Ninh. Nàng giảng xong một tiết "Tam tự kinh" rồi dẫn bọn trẻ luyện chữ. Từ xa, Liễu Hải nhìn thấy cô nương dịu dàng, đoan trang ấy thuần thục chuyển đổi giữa các ngôn ngữ khác nhau. Cách hành xử của nàng càng lúc càng toát lên nét thanh thoát, tao nhã không thể nói thành lời.
Khí chất này khác hẳn khi nàng làm nữ quan, Phượng Ninh bây giờ càng thêm tự tin và phóng khoáng.
Giọng nói của nàng mềm mại, trong trẻo như suối nguồn trên núi khiến ai nghe thấy cũng cảm thấy dễ chịu. Đừng nói là lũ trẻ, ngay cả Liễu Hải cũng sẵn lòng ngồi yên nghe nàng nói. Nàng có một sức hút kỳ lạ, có thể khiến người ta tĩnh tâm để lắng nghe.
Chờ mãi đến khi lũ trẻ tan học, thoáng thấy Phượng Ninh bước vào trị phòng ở phía tây học đường, Liễu Hải mới nhẹ nhàng phủi bụi trên chiếc phất trần. Ông ấy nhấc đôi chân cứng nhắc của mình cất bước theo sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play