Cả người Quyển Quyển giờ đã bẩn không chịu được. Liễu Hải lập tức ra lệnh cho người mang nó đi tắm rửa. Thật khéo hôm nay là ngày trực của Trịnh Minh Dung, nàng ta nhanh chóng đón lấy nó: “Để ta tắm cho nó.” 
Các nữ quan ở Diên Hi cung đều không xa lạ gì với Quyển Quyển. Thường ngày Trịnh Minh Dung cũng hay chia phần đồ ăn của mình cho nó nên Quyển Quyển ngoan ngoãn để nàng ta ôm đi tắm rửa. 
Sau khi tắm sạch sẽ và ăn no, Quyển Quyển lao vút ra khỏi tay nàng ta như cơn gió, bắt đầu kêu gào khắp Dưỡng Tâm điện mà không kiêng nể gì. 
Từ xà nhà, mái hiên cho đến mái nhà chạm hình thú, đâu đâu cũng có bóng dáng của nó. Điều này khiến Hàn Ngọc và những người khác phải lo lắng suýt vỡ tim: “Tổ tông ơi, mau xuống đi! Nếu còn nghịch ngợm nữa, ta sẽ ném ngươi ra ngoài đấy!” 
Quyển Quyển ngồi trên mái cao, nhìn xuống bốn phía xung quanh nhưng không thấy người nó muốn tìm. Chán nản, nó tuột xuống theo thân cột trơn nhẵn. Đôi chân nó cuộn tròn lại ở góc hành lang, dựa góc vào tường, mắt khẽ cụp xuống rồi rên rỉ. 
Lương Băng vừa từ Ngự thư phòng đi ra, thấy cảnh tượng này thì lòng chợt mềm nhũn. Nàng ấy đưa tay bế con mèo ngốc đó lên, mang về trị phòng rồi đặt nó lên chiếc ghế mà Phượng Ninh thường ngồi ở tây vi phòng. Quyển Quyển chạy quanh bàn ngó nghiêng một vòng, cuối cùng đã tìm được dấu vết quen thuộc của chủ nhân. Nó híp mắt cuộn đuôi dài lại, nằm yên bên song cửa sổ với tư thế thoải mái, nhìn Lương Băng gảy bàn tính. 
Lương Băng làm việc một lúc rồi ngẩng lên nhìn Quyển Quyển. Ánh mắt của nó trong veo vô ngần, chăm chú dõi theo nàng ấy, quả thật rất giống với Phượng Ninh. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play