Hoàng đế chỉ bảo nàng cút đi, chứ không nói muốn xử lý nàng thế nào. Liễu Hải nhất thời không thể quyết định chắc chắn, tạm thời ra lệnh cho cung nhân đưa Phượng Ninh trở về Diên Hi cung.
Trời dần sáng, ở phía tây đột nhiên có một lỗ hổng rất lớn trên tầng mây. Mây đen tan biến, sắc xanh u ám lộ ra. Phượng Ninh nhìn vào đám mây xanh kia, trong đầu không ngừng vang lên những lời của hắn: “Cút càng xa càng tốt, trẫm không muốn nhìn thấy nàng nữa.”
Cút càng xa càng tốt... Vậy nàng có thể rời khỏi Hoàng cung không?
Suy nghĩ này vừa nảy ra, Phượng Ninh đã không thể kiềm chế được. Nàng chỉ là một nữ quan, bình thường thuộc sự quản lý của Cung chính ti, nếu phạm lỗi thì nên đến Cung chính ti nhận phạt. Dù thế nào cũng phải thử một lần, nghĩ đến đây, nàng không để ý đến nước đọng dưới chân, trong lòng thư thái nên bước chân cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Nàng cứ như vậy kéo váy đi đến Lục cung cục phía sau Diên Hi cung. Phía đông nhất của Lục cung cục có một viện chính là trị phòng của Cung chính ti.
Cung chính ti chủ yếu lo việc duy trì trật tự cung đình, trách phạt giới lệnh, bình thường quyền lực còn vượt trên cả Lục cung cục.
Hiện tại đã là chạng vạng tối giờ dậu ba khắc, ba vị quản sự của Cung chính ti vừa giao ban, đến phiên Ti chính Triệu ma ma trực đêm.
Phượng Ninh dẫn theo hai tiểu cung nữ đi đến trước mặt Triệu ma ma, quỳ thẳng xuống nói: “Bẩm ma ma, hôm nay thần nữ đã mạo phạm bệ hạ ở Dưỡng Tâm điện khiến bệ hạ nổi trận lôi đình. Ngài ấy tuyên bố muốn thần nữ cút đi, càng xa càng tốt, không muốn nhìn thấy nữa...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT