Thích một người chính là như vậy. Một khi đã thích hắn thì sẽ không khỏi nảy sinh tâm lý ỷ lại vào hắn mà không biết rằng kỳ vọng càng nhiều, thất vọng cũng càng nhiều.
Phượng Ninh xoa vùng lông mày, vẫn cười, gạt bỏ những suy nghĩ linh tinh ra khỏi đầu.
Giữa tháng chín, trời nhanh tối hơn. Còn chưa tới canh giờ mà Bùi Tuấn thường dùng bữa, trong điện đã hết nắng.
Phượng Ninh thắp một chiếc đèn để lên chiếc bàn nhỏ cho Bùi Tuấn. Hắn ngồi khoanh chân trên giường đọc sách. Phượng Ninh không biết hắn đã bình thường trở lại chưa nhưng xem sắc mặt thì không có gì khác với lúc bình thường.
Phượng Ninh nhắc tới chuyện chính: “Bệ hạ, thần nữ không thể phát huy được năng lực ở xưởng Phiên Kinh, người nghĩ thần nữ nên bắt đầu từ đâu?”
Bùi Tuấn là Thiên tử đương triều. Đối với hắn, xưởng Phiên Kinh còn nhỏ hơn cả nha môn, hắn hoàn toàn có thể hạ ý chỉ cho Kinh xưởng là tất cả đều sẽ được giải quyết dễ dàng. Thế nhưng hắn không làm vậy. Đối với Lý Phượng Ninh mà nói, hạ thánh chỉ là chuyện hạ sách, nàng cần được rèn luyện.
“Khi tới một nha môn nào đó, nàng đừng vội nói ra ý đồ của mình mà hãy đi xem xét thật nhiều, tìm hiểu trước, nắm rõ đạo lí đối nhân xử thế, hiểu về những người ở đó, có như vậy thì việc của nàng mới được giải quyết dễ dàng. Bất kể ở nha môn nào cũng đều có người đứng đầu. Vậy ngoài người đứng đầu thì sao? Chắc chắn là phải có tùy tùng, cũng có người âm thầm không phục, muốn thế chỗ người đứng đầu. Những mối quan hệ rắc rối này chính là điều mà nàng có thể tận dụng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play