Nàng mặc bộ y phục đỏ hồng, hắn rất thích nàng mặc thế này, dáng vẻ yêu kiều, thướt tha, ánh mắt ngây thơ, lém lỉnh, dù cho ấm ức cũng không che giấu được sự ngưỡng mộ dành cho hắn. Hắn luôn điềm tĩnh, lúc nào cũng có thể kiểm soát cảm xúc hoàn hảo. Thế nhưng hôm nay, thấy tư thế oai phong của nàng trên sân đấu mã cầu, hắn không kìm lòng được nữa.
Thậm chí, hắn còn không kịp triệu nàng tới Dưỡng Tâm điện mà đợi ở Chung Túy cung – nơi nàng buộc phải đi qua để kéo nàng vào trong.
Trang phục cưỡi ngựa ướt sũng bị hắn cởi ra ném xuống đất, để lộ lớp vải trắng mỏng manh, chẳng khác gì không mặc đồ. Y phục dính sát, bao bọc thân thể yểu điệu như đóa hải đường đẹp nhất trước mắt hắn.
Bàn tay thô ráp của hắn vuốt ve cơ thể nàng qua lớp nhăn, đầu lưỡi bị hắn mút tới tê mỏi, chân Phượng Ninh run lên, nàng bị hắn lảo đảo đẩy vào phòng tắm.
Người nàng va vào bức bình phong trang trí, hắn thuận thế nhấc chân nàng đè lên chiếc bàn thấp. Chân nàng lơ lửng đã cho hắn cơ hội hành động. Phượng Ninh không muốn mình mẩy nhớp nháp, nàng đẩy lồng ngực nóng hầm hập của hắn, yếu ớt thở hổn hển dưới sức ép của hắn rồi khẽ nói: “Ít nhất người cũng phải đợi ta tắm đã...”
Nàng chưa từng thấy hắn nóng vội như thế.
Nhưng hắn không bỏ qua cho nàng, đôi mắt kia sắc bén, sâu thẳm như mắt ưng, ẩn chứa sóng ngầm khó mà bình lặng lại: “Lý Phượng Ninh, trẫm không cho phép nàng lộ mặt nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play