Bây giờ ngay cả suy nghĩ đập đầu vào tường chết quách đi cho rồi cũng đã hiện lên trong đầu Trương Nhân Nhân. Nàng ta vội vàng quỳ gối lui ra ngoài, mãi đến khi ra sau bức rèm mới xấu hổ đứng dậy, sửa sang lại xiêm áo rồi vội vã rời đi.
Bùi Tuấn định đi ra ngoài tiêu thực, lúc đứng dậy lại tình cờ liếc thấy quyển sách của Phượng Ninh. Nét mặt ngơ ngác hốt hoảng của cô nương nào đó xuất hiện trong đầu hắn, dáng vẻ sạch sẽ đầy sức sống, ngốc nghếch một cách dễ thương.
Bùi Tuấn phì cười, sau đó hắn đứng dậy rời khỏi Dưỡng Tâm điện.
Chân trời chỉ còn sót lại một vệt sáng nhạt màu. Tử Cấm thành đã lên đèn sáng rực. Vì sau giờ Ngọ có một cơn mưa nhỏ nên không khí ngoài Tuân Nghĩa môn mang theo cả hơi ẩm.
Sau khi thất thiểu quay về hậu cung, lòng dạ Phượng Ninh rối như tơ vò, cảnh tượng Trương Nhân Nhân hầu hạ hắn dùng bữa không ngừng hiện ra trước mắt nàng. Nam nhân tuấn tú tao nhã, nữ nhân dịu dàng khiêm tốn, khiến người ta thấy mà nhức mắt. Phụ thân Trương Nhân Nhân là phụ tá đắc lực của Hoàng đế, bản thân nàng ta lại vừa đẹp vừa biết ứng xử. Hắn sẽ phong nàng ta làm phi ư?
Cảm giác chua xót ập tới làm Phượng Ninh khó chịu đến mức hốc mắt ầng ậc nước.
Lúc gần tới Quang Hữu môn, nàng chợt nghe một tiếng mèo kêu quen thuộc. Phượng Ninh nhìn lại theo tiếng kêu thì thấy một chú mèo con nho nhỏ trắng như tuyết đang ngồi xổm bên chân tường. Nó đang ngẩng đầu uất ức kêu meo meo với nàng, kêu đến mức trái tim Phượng Ninh mềm nhũn. Nàng ngạc nhiên ngồi xổm xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play