Thế là Phượng Ninh bất chấp tất cả, sau khi uốn gối hành lễ thì định đi ra ngoài. Nhưng Bùi Tuấn là ai kia chứ? Hắn chỉ cần một động tác nhẹ nhàng đã có thể cản đường Phượng Ninh. Sau cơn choáng váng quay cuồng, hai người song song ngã xuống ghế, Phượng Ninh ngồi trên đùi hắn. Tai nàng dần đỏ bừng lên, mặt lộ rõ vẻ cầu xin.
Chương Bội Bội vẫn còn tìm nàng khắp nơi bên ngoài, còn bầu không khí bên trong thì lại đột nhiên trở nên mập mờ. Nam nhân thản nhiên để đầu lưỡi của bản thân chạm vào tai nàng, sau đó từ từ ngậm vành tai nàng vào miệng. Phượng Ninh mím chặt môi không dám phát ra tiếng rên, eo bị giữ chặt ép sát vào người hắn, ánh mắt dần mờ sương.
Đầu lưỡi nóng bỏng từ từ di chuyển xuống môi nàng, song ánh mắt của nam nhân kia lại lạnh tanh sắc bén: "Nàng nói nơi này tiện mà? Nói không cần danh phận mà?"
Đây là cái giá mà nàng phải trả khi không cần danh phận.
Phượng Ninh nhắm chặt hai mắt, tâm trạng vui vẻ khi vừa mới trở về nay bay sạch.
Bùi Tuấn là người như vậy. Hắn không thích cảm giác người khác nằm ngoài tầm kiểm soát của mình, cũng không cho phép người khác nói không với mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT