Niềm vui của Phượng Ninh rất đơn giản.
Nàng dự định cầm mười lăm lượng bạc này quay lại Tây Sơn quan một chuyến mua một vài món đồ nằm trong khả năng cho phép.
Tất nhiên nàng sẽ không đi một mình, như vậy không an toàn cho lắm, nàng rất biết cách bảo vệ bản thân.
Tối hai mươi ba tháng sáu là lịch trực của Phượng Ninh. Hôm sau, nàng nghỉ ngơi tới trưa, buổi chiều tới gặp Bùi Tuấn xin nghỉ.
“Bệ hạ, thần nữ được phát bổng lộc nên muốn quay lại Tây Sơn quan một chuyến, vậy có được không ạ?” Nói xong, nàng còn cười híp mắt sờ túi thơm đựng bổng lộc.
Bùi Tuấn đang trả lời văn thư vấn an của đại thần, hắn để bút xuống nhìn nàng. Nàng có một khuôn mặt cực kỳ trắng trẻo, sáng sủa, trong trẻo y như con người nàng.
Chỉ là mười lăm lượng bạc cỏn con thôi, đối với Đế vương thì ngần ấy bạc ít ỏi tới mức không đáng nhắc tới. Không ngờ nó lại làm Phượng Ninh vui vẻ như vậy. Hắn không hiểu điều này nhưng vẫn tôn trọng nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT