Vào ngày mười lăm tháng sáu, Phượng Ninh bắt đầu chảy máu do chuyển dạ, thái y và bà đỡ đẻ túc trực sẵn sàng chờ lệnh. Thai đầu tiên bao giờ cũng khó sinh, Phượng Ninh cũng không phải ngoại lệ. Kể từ lúc vỡ nước ối vào nửa đêm giờ tý, các cơn đau quặn ngày một khủng khiếp hơn, phòng sinh khi thì truyền đến tiếng rên la đau đớn, khi thì im phăng phắc khiến một người luôn điềm tĩnh như Bùi Tuấn cũng có phần đứng ngồi không yên.
Hắn năm lần bảy lượt đến trước cửa phòng sinh, muốn đi vào nhưng cả thái y lẫn các ma ma đều quỳ xuống can ngăn.
Hoàng phi sinh con là việc lớn cần được chú trọng, huống gì đây còn là đứa con đầu tiên của Bùi Tuấn, các lão đại thần của Nội các đều có mặt tại Dưỡng Tâm điện chờ tin tức.
Bùi Tuấn hít một hơi thật sâu, ép bản thân bình tĩnh.
Có lẽ do đã sức cùng lực kiệt nên sau khi uống một bát canh sâm, Phượng Ninh đã chìm vào mê mang vào đợt cơn đau quặn lắng xuống. Cho đến rạng sáng hôm sau, cơn đau lại dồn dập kéo tới, Bùi Tuấn nghe thấy những tiếng kêu "Bệ hạ ơi! Bệ hạ ơi!" khản đặc vọng lại từ phòng sinh thì không nhịn nổi nữa, sải bước qua các thái y và lao vào phòng sinh.
Hắn thấy dưới chiếc chăn mỏng đỏ thẫm là gương mặt nhễ nhại mồ hôi hệt vừa được vớt ra khỏi nước của Phượng Ninh. Người nàng vùi sâu trong tấm đệm, trông uể oải tựa như bị mắc kẹt trong vũng bùn, không tài nào thoát ra được. Mặt mũi Bùi Tuấn tối sầm hẳn đi, lao xộc tới, kéo Phượng Ninh lên.
"Phượng Ninh, Phượng Ninh..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT