Vì Phượng Ninh đã kháng chỉ nên trong lòng vẫn thấy hơi sợ hắn. Nàng ngại ngùng ngồi xuống bên chân hắn, nhận ra tầm mắt của hắn đang dừng trên gò má mình thì sợ đến mức không dám ngước mắt lên nhìn.
Hắn cứ ngồi yên ở đó không nhúc nhích, cũng không nói lời nào. Phượng Ninh thực sự không chịu nổi bầu không khí ngột ngạt trước mắt, nàng hơi ngẩng đầu lên nheo mắt nhìn hắn: “Bệ hạ, người giận rồi sao?”
Bùi Tuấn buồn cười nhìn nàng: “Trẫm không nên tức giận sao?”
Kiểu người như hắn vốn không lộ rõ hỉ nộ ra ngoài, dù nói thẳng mình đang tức giận thì Phượng Ninh vẫn không nghe ra ý tức giận trong giọng hắn. Thay vì tiếp tục bị hắn ngờ vực và tra khảo một cách vô căn cứ, Phượng Ninh vẫn quyết định nói ra sự thật: “Bệ hạ, thần thiếp có tội. Vì thần thiếp nghe nói phải dùng đệm mềm bọc quanh người rồi nâng tới Dưỡng Tâm điện nên trong lòng thấy rất khó chịu, thần thiếp không muốn như vậy...”
Cuối cùng Bùi Tuấn cũng hiểu được, tại sao Lý Phượng Ninh lại được chọn trong số 18 vị nữ quan kia.
Nàng không hề khôn ngoan, trong lòng nghĩ gì đều viết hết lên mặt.
Chỉ cần một ánh mắt đã khiến nàng ngoan ngoãn buông giáp đầu hàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT