Chỉ nửa tháng sau, Phượng Ninh lại được chẩn đoán đã mang thai.
Đêm hôm đó, Phượng Ninh đã nằm mơ thấy người mẹ quá cố của mình, nàng vô thức khóc suốt cả một đêm mà không hay biết gì, đến khi tỉnh dậy mới phát hiện ra chăn gối thấm đẫm nước mắt. Phượng Ninh luôn cảm thấy đứa bé này có thể chính là mẹ nàng đầu thai, vì thế nàng càng cảm thấy thương xót cho đứa bé hơn.
Bùi Tuấn quay về Khôn Ninh cung, thấy khoé mắt Phượng Ninh đẫm lệ, trong lòng sốt sắng hỏi: “Phượng Ninh, có chuyện gì thế?”
Phượng Ninh mệt mỏi dựa vào lồng ngực hắn: “Thần thiếp nhớ mẹ.”
Bùi Tuấn nhớ đến xuất thân cực khổ của Phượng Ninh rồi đưa ra một quyết định quan trọng.
“Trẫm quyết định sẽ phong cho mẹ nàng trở thành Nhất phẩm phu nhân của Mục Quốc, nàng nghĩ thế nào?”
Bùi Tuấn đã từng đề cập đến vấn đề này trước khi diễn ra đại hôn của hai người, khi ấy Phượng Ninh còn đang lo sợ sẽ vấp phải sự phản đối của quần thần, nàng không muốn mẹ mình dính vào điều tiếng nên đã từ chối. Vật đổi sao dời, trong cung từ lâu đã công nhận vị trí Hoàng hậu này của Phượng Ninh, ban thưởng trở thành xu thế, hơn nữa nàng quả thực cũng muốn cho mẹ mình một danh phận, lập bài vị, sửa chữa lại lăng mộ. Phượng Nghi im lặng suy nghĩ hồi lâu rồi gật đầu đồng ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play