Gió mát đã hóng đủ rồi, pháo hoa cũng đã xem thỏa thích.
Bùi Tuấn đưa Phượng Ninh trở về Khôn Ninh cung, hai người vừa bước vào đông noãn các thì có một mùi hương thơm ngát ập tới, đó là hương hoa bách hợp mà các cung nhân đã cố ý xông theo lệnh của Bùi Tuấn. Cửa sổ đã được khép chặt, chỉ có một làn gió thổi nhẹ nhàng vào làm màn che lay động, nến đỏ chập chờn, ánh sáng lần lượt giao thoa nhau.
Giữa đông noãn các còn một bức bình phong bằng gỗ đứng sừng sững, xung quanh bức bình phong treo đầy lụa đỏ, ở giữa dán một chữ hỉ rất lớn.
Bức bình phong gỗ chia phòng cưới thành hai gian, gian ngoài phía bắc có một chiếc ghế màu vàng sáng, cạnh cửa vào phía tây có một cái bàn cao làm bằng gỗ sưa được đặt cạnh rèm châu, bình thường chỗ đó dùng để đặt chậu rửa mặt, lúc này đang để trống.
Phượng Ninh vừa vén rèm châu bước vào đông noãn các thì bên hông bỗng có một lực mạnh tấn công tới, người nàng bị nhấc lên cao dễ như trở bàn tay. Những ngày trước hai người kề cận, quấn quýt nhau nhưng chỉ như gãi ngứa, đến đêm hoa chính thức này làm sao có thể trì hoãn được.
Hắn đã chờ đợi ngày này suốt hai năm trời, bàn tay to lớn đỡ lấy ót nàng, nụ hôn lao tới cuồng nhiệt, như sóng vỗ ào ạt.
Phượng Ninh không có chút cơ hội phản kháng nào, áo còn chưa kịp cởi, hắn đã mạnh mẽ tiến vào, gấp gáp, hung hăng, thậm chí họ còn không kịp thưởng thức kỹ càng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT