Từ Khang Gia Bảo đến trấn Xích Triều, đoàn người phi nước đại ba trăm dặm trong đêm chưa từng dừng lại nghỉ lấy hơi. Bùi Tuấn lo lắng chuyện quân tình nơi tiền tuyến nên không dám trì hoãn một giây phút nào, chỉ đành nghỉ tạm một lát bên bìa rừng Hồ Dương.
Hắn cứ lo Phượng Ninh sẽ chịu không nổi chuyến hành trình này, không ngờ Phượng Ninh lại lắc đầu: “Đừng lo cho ta, mấy năm nay ta đã quen với việc cưỡi ngựa xuyên đêm rồi.”
Trái tim Bùi Tuấn đau nhức âm ỉ, dứt khoát kéo vạt áo choàng trên người ra trùm lên người Phượng Ninh: “Nàng cứ dựa vào sau lưng trẫm mà ngủ.”
Phượng Ninh được hắn ôm chặt vào lòng, chỉ lộ ra đôi mắt sáng và cái mũi nhỏ, mùi hương trên người hắn quẩn quanh trên mũi nàng.
“Được.”
Sau khi ăn chút lương khô lót dạ, đoàn người lại tiếp tục xuất phát.
Phượng Ninh sợ Quyển Quyển bị gió lạnh đông cứng nên vội vàng ôm nó vào lòng. Một người một mèo ngoan ngoãn tựa đầu lên lưng hắn ngủ gật, mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ say trên suốt chặng đường. Chờ tới khi giật mình tỉnh lại lần nữa, Phượng Ninh mới phát hiện ra mình đang ngủ trong ổ chăn của Bùi Tuấn. Hoá ra lúc quá nửa đêm, đoàn người vô tình đi ngang qua một cửa hàng, ngựa chạy nước rút cần được nghỉ ngơi, người cũng muốn được nghỉ ngơi nên đoàn người dứt khoát tạm dừng chân ở đây nghỉ ngơi một đêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT