Mùa đông lạnh giá khiến ánh lửa lả lướt bên dòng sông cũng thêm vài phần lạnh lẽo.
Bùi Tuấn dắt nàng đi vòng ra con đường đá bên hồ, Phượng Ninh nhìn thấy phía trước có một chiếc cung xa đang dừng. Nàng tưởng hắn muốn đưa mình trở lại cung, vì thế nhân lúc Bùi Tuấn không để phòng đã nhanh chóng rút tay ra, rồi quỳ xuống trước mặt hắn: "Thần nữ tạ ơn bệ hạ đã giúp đỡ. Đêm khuya gió lạnh, thần nữ cung tiễn bệ hạ."
Bùi Tuấn nhìn lòng bàn tay trống trơn của mình, nhất thời không nói nên lời. Vừa rồi trái tim hắn còn cảm thấy thật ấm áp nhưng nàng rút tay ra, giống như rút cả tim của hắn ra nữa vậy. Bùi Tuấn tức đến xanh mặt.
Đương nhiên hắn biết Lý Phượng Ninh đang sợ điều gì, vì vậy hắn nghiến răng nghiến lợi nén giận nói: "Trẫm đưa nàng về học đường."
Phượng Ninh chậm rãi đứng thẳng người, lén liếc nhìn hắn một cái thì bắt gặp vẻ mặt ẩn nhẫn của hắn. Thế là nàng thấy lúng túng nên không nói gì nữa.
Bùi Tuấn lắc đầu, buộc mình không so đo với nàng, sau đó mới dùng sức nắm lấy cổ tay nàng rồi đưa người vào trong xe ngựa.
Trước khi rời đi, một viên quan của Lễ bộ đã theo họ ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT