Toàn bộ Lý phủ, ngoại trừ Tam thiếu gia mới bảy tuổi, không một ai may mắn thoát tội. Đám Liễu thị bị đánh đến nỗi sống dở chết dở, người của Đổng gia đến đây khóc trời khóc đất một trận rồi khiêng Đổng công tử về. Tẩu tẩu Đổng gia thầm oán trách Liễu thị một trận, Liễu thị nằm thoi thóp trên giường, lần này bà ta muốn lấy lòng hai bên mà chẳng được gì, ngược lại còn chặn đường sống của mình.
Phượng Ninh tiếp tục yên ổn dạy học ở học đường. Khi đã bận rộn thì chuyện gì nàng cũng quên hết.
Mặc dù Bùi Tuấn không đến nhưng lại sai Hàn Ngọc đưa mấy cuốn sách đến cho nàng phiên dịch, trong đó đó “Kinh thi” và “Lễ ký”. Lúc trước, nàng từng lập chí phải lan truyền điển tịch Nho học này ra hải ngoại. Nhìn mấy cuốn sách này, trong lòng Phượng Ninh cứ ngứa ngáy, cuối cùng vẫn nhịn xuống, bỏ mặc sang một bên không quan tâm.
Cuối cùng thì chuyện Hoàng đế đích thân đến Lý phủ cũng lan truyền ầm ĩ. Chương Bội Bội căm phẫn đến học đường thăm Phượng Ninh. Nhìn vẻ mặt cười khổ của nàng, mấy lần nàng ấy muốn tiết lộ cho Chương Vân Bích với nàng nhưng cuối cùng vẫn kìm nén. Chuyện vẫn chưa thành công, không thể nói ra, chỉ tổ rước thêm phiền não.
“Phượng Ninh, hôm qua ta vào cung, đã sai người đến Thượng lâm uyển dắt Tiểu Tráng của muội ra ngoài. Nay nó đang được nhốt trong chuồng ngựa nhà ta. Khi nào rỗi rãi, ta sẽ dẫn muội ra thành cưỡi ngựa.” Nàng ấy sợ Phượng Ninh ngột ngạt nên muốn dẫn Phượng Ninh ra ngoài giải sầu.
Phượng Ninh đồng ý: “Vậy còn Quyển Quyển? Vẫn chưa có tin tức gì à?”
Chương Bội Bội buồn bực trả lời: “Nó được bệ hạ nuôi ở Dưỡng Tâm điện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT