Buổi trưa, vì thấy các thương nhân cũng sắp rời đi hết nên Phượng Ninh định ghé vào chùa Từ Sơn nghỉ ngơi, ăn một bữa thật no để chiều còn tiếp tục làm việc. 
Khi các quan viên của Lễ bộ đang khách sáo dẫn nàng vào trong thì một công công mặc phi ngư phục nhanh chóng chạy tới cản đường. Người kia chắp tay thi lễ với nàng: “Phượng cô nương, Hoàng thượng có chỉ, truyền cô nương qua đó một chuyến.”
Vì sợ người khác không mời được Phượng Ninh nên Hoàng Cẩm tự mình ra mặt. Gương mặt ông ta có vẻ nghiêm túc, đôi mắt hẹp dài, dù đang nở nụ cười ôn hòa nhưng lại tỏa ra vẻ uy hiếp không thể xem thường. Các quần thần đã quen với sự kiêu ngạo của Hoàng Cẩm, hôm nay lại thấy đối phương khách sáo như vậy thì ai nấy đều bất ngờ nhìn Phượng Ninh.
Gương mặt Phượng Ninh tối sầm, nàng vô thức liếc nhìn lầu cao thì nhớ ra lúc bắt đầu nghi thức, Thứ phụ Nội các Lương Xử và Lễ bộ Thị lang Hà Sở Sinh đã xuất hiện nhưng nàng không biết Bùi Tuấn cũng có mặt.
Trước mặt tất cả quan viên, Phượng Ninh không thể từ chối nên đành gượng cười, thi lễ rồi trả lời: “Thần nữ tuân chỉ.” 
Hoàng Cẩm dẫn nàng đi qua lan can rồi dọc theo bậc đá bên hông mà lên lầu, qua lối nhỏ vào bên trong lầu gác. Trên đầu là trần nhà được trang trí lộng lẫy, bốn chiếc cung đăng lớn được treo ở góc tường, đung đưa theo gió, ánh sáng từ ngoài chiếu vào hòa quyện cùng nhau.
Dưới trần nhà rộng rãi được trang trí, có một chiếc bàn bát tiên bằng gỗ vàng của cây lê. Hắn mặc thường phục màu đen thêu hình rồng, ngồi trên bàn ăn, gương mặt vẫn giữ vẻ kiêu ngạo. Hắn không hề nhìn nàng mà chỉ đưa tay về phía trước: “Ngồi xuống, dùng bữa với trẫm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play