Hàng lông mày của Bùi Tuấn ẩn chứa sự sắc bén. Hắn nhận lấy chén trà nhỏ Dương Uyển đưa, uống một hơi cạn sạch rồi để chén trà xuống bên cạnh không nói gì.  

 
Dương Uyển thấy hắn nhíu mày thì sợ khiến hắn không vui. Nàng ta lặng lẽ đứng sang một góc hành lang.
Đúng lúc này, không biết thần tử kia uống quá nhiều rượu hay sao mà thản nhiên đứng dậy liếc mắt nhìn xung quanh. Người nọ nhìn về phía môn đình mở rộng, tòa nhà tráng lệ rồi thốt ra lời cảm thán.
“Lúc trước Giang Tân chọn tòa nhà này với mong muốn lánh mình nơi phố thị*. Chuyện ông ta có thể mua được biệt uyển lớn như vậy ở nơi tấc đất tấc vàng như miếu Thành Hoàng này có thể thấy rõ sự kiêu ngạo và xa hoa của ông ta. Chẳng qua nói đi cùng phải nói lại, tòa nhà này chỉ thưởng cho Dương Các lão mới tôn lên dòng dõi Thủ phụ này, có thể thấy bệ hạ vô cùng sáng suốt, anh minh.”
*Nguyên văn là đại ẩn ẩn vu thị, có nghĩa là: Những người có năng lực thật sự lại giấu mình nơi phố thị, ở những nơi ấy là đất ngọa hổ tàng long.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play