Càng gần cuối năm, trời càng lạnh thấu xương. Dương Gia Thịnh ngày càng thích rúc trong căn phòng nhỏ của anh, không rõ vì sao, chỉ cảm thấy nơi đó ấm áp hơn nhiều so với căn phòng chứa đồ của mình.
Mùa đông ở Nam Châu gió rất lớn. Sau bữa cơm chiều, Dương Gia Thịnh lười ra ngoài đi dạo, ban đêm lạnh quá. Ở yên trong tiệm, cùng anh uống trà, trò chuyện vẫn thích hơn.
Hắn thích nhất là sau khi tắm rửa sạch sẽ, rúc vào giường anh chơi điện thoại. Anh thì khi thì ngồi tính toán sổ sách, khi thì pha trà, có lúc lại mở chiếc máy sưởi nhỏ để hong quần áo. Vào mùa đông, quần áo phơi bên khung cửa nhỏ trên cầu thang thường không kịp khô, phải thu vào rồi hong thêm một lúc nữa.
Anh cũng mang cả quần áo của hắn về hong, hong đến khi căn phòng nhỏ ấm áp, ngập tràn hơi ấm.
Anh mua cho hắn một tấm đệm bông mới, giặt sạch, phơi khô, trải lên giường. Nhưng hắn vẫn thích ngủ trên giường anh hơn. Tấm đệm màu xám ấy anh đã dùng hai ba năm, giặt đến cũ rồi, vậy mà hắn cứ thích, cảm thấy trên đó vương đầy hơi thở của anh, thơm thơm. Cả chăn anh cũng vậy, cũng thoảng mùi của anh, dễ chịu vô cùng.
Nằm trên giường anh chơi điện thoại là việc Dương Gia Thịnh thích nhất mỗi tối mùa đông.
Cảm giác thật an tâm, thật hạnh phúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT