Từ sau khi cuộc nói chuyện đêm hôm ấy kết thúc, trong lòng Dương Gia Thịnh cứ nghẹn một cục tức.
Hắn cũng chẳng rõ mình giận cái gì, chỉ biết là cảm thấy cực bực bội, khó chịu.
Suốt mấy ngày liền, lúc bán bánh bao, hắn chẳng có tâm trạng gì, sắc mặt càng thêm kém. May mà đeo khẩu trang, khách hàng không nhìn thấy được vẻ mặt cau có của hắn. Đám nhân viên công sở và học sinh đều tranh thủ thời gian, chẳng ai để ý tới giọng điệu thiếu kiên nhẫn của chàng trai bán bánh bao. Nhưng mấy bác trai, bác gái về hưu thì khác. Tầm tám giờ sáng, khi giờ cao điểm đã qua, quán chỉ còn lác đác vài người, mấy bác lớn tuổi mới thong thả ra mua bánh, vừa ăn vừa tán gẫu.
Lúc nồi bánh bao kế tiếp vừa chín, có một bác trai hỏi chuyện hắn:
"Tiểu Dương à, trời càng ngày càng lạnh, dạo này buôn bán ổn không?"
Dương Gia Thịnh làm ở quán Bảo đảm bạn sẽ thích cũng được nửa năm, hàng xóm láng giềng quanh đây đều biết cậu thanh niên trong tiệm tên Tiểu Dương. Nghe hắn gọi "Anh trai", họ nghĩ chắc là em trai của ông chủ Hứa.
Dương Gia Thịnh vừa tất bật dọn dẹp vừa bị hơi nóng từ xửng hấp phả vào đến toát mồ hôi. Hắn liếc nhìn ra ngoài, thấy mấy bác áo khoác dày cộm đang đứng đó, liền phun ra hai chữ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT