Cuối xuân đầu hạ, sương mù giăng phủ Thần Vũ.
Dưới chân núi, lớp sương mỏng vương vấn như tấm màn sa, gió nhẹ thổi qua mang theo hơi lạnh tê người.
Vệ Minh đứng ngoài tiểu viện cũ nát, vung kiếm hai lượt. Cơn đau âm ỉ từ vết thương nơi eo chợt nhói lên, sắc mặt chàng tái nhợt đi một thoáng.
Chàng đành buông kiếm, lui sang bên tựa vào một gốc cây khô nghỉ tạm.
Hôm qua, sau khi đưa Vệ Xu Dao rời khỏi Thúy Bình thôn, Vệ Minh phải tốn không ít công sức mới cắt đuôi truy binh. Cuối cùng, vì vết thương đau đớn quá mức, chàng buộc phải dừng lại trong rừng tìm chỗ nghỉ ngơi.
Trùng hợp thay, huynh muội hai người gặp được một gia đình đang trên đường về nhà. Vừa thấy chàng, lão gia tử liền nhận ra ngay, mừng rỡ kêu lên: “Ân nhân cứu mạng!”. Mãi đến lúc ấy, Vệ Minh mới sực nhớ, thì ra ông lão này chính là người chàng từng cứu giúp trước đây.
Khi đó, Vệ Xu Dao vẫn còn hôn mê, bản thân chàng cũng bị thương không nhẹ. Ông lão thấy vậy bèn đề nghị giữ hai huynh muội ở lại tịnh dưỡng hai ngày. Vệ Minh suy nghĩ một lát rồi gật đầu đồng ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT