Hà Dịch thật ra trước giờ chưa chủ động chia sẻ đồ ăn với ai, ngay cả mẹ cậu, người đã chăm sóc cậu bao nhiêu năm cũng chưa từng được hưởng đãi ngộ này.
Vì mắc chứng tự kỷ, khi đó cậu gần như không có khả năng đồng cảm, hoàn toàn không suy xét cảm xúc của người khác, chỉ biết mình muốn ăn, hơn nữa rất sợ ở nhà một mình sẽ bị đói, cho nên cậu chiếm giữ tất cả đồ ăn mình thích trong nhà như chó con giữ thức ăn, mẹ đến giành cậu cũng không cho, có khi còn nổi điên tấn công đối phương.
Không ngờ lần đầu tiên muốn chia sẻ với Thương Cảnh Ngộ lại bị từ chối.
Hà Dịch không hiểu lắm tại sao đồ ăn ngon như vậy mà Thương Cảnh Ngộ lại không ăn, nhưng cậu cũng không nhất thiết phải hiểu rõ vấn đề này, bị từ chối xong cậu liền vui vẻ ăn hết phần của mình.
Nhà hàng này thuộc tập đoàn Thương Thị, giám đốc nghe nói đại lão bản đến, vừa phấn khích vừa lo lắng, đích thân dẫn Thương Cảnh Ngộ và Hà Dịch vào phòng tốt nhất, lúc gọi món cũng luôn cẩn thận đứng bên cạnh hầu hạ.
Tập đoàn Thương gia có rất nhiều ngành nghề, một nhân vật như Thương tổng không phải là người như giám đốc nhà hàng nhỏ bé này có thể dễ dàng gặp được.
Nghe nói Thương tổng tuy tính tình không tốt, nhưng thưởng phạt phân minh, chỉ cần làm tốt công việc, không lo không có cơ hội thăng chức tăng lương, giám đốc liền không nhịn được muốn thể hiện bản thân trước mặt Thương Cảnh Ngộ, tỏ ra đặc biệt ân cần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play