Hà Dịch hoàn thành nhiệm vụ của mình, nghe Đỗ Vũ Vi nói Thương Cảnh Ngộ đã ở dưới lầu, lập tức bỏ mặc Lý Mạt Cờ đang xấu hổ đến tự kỷ, vội vã xuống lầu tìm Thương Cảnh Ngộ, rồi vui vẻ đi dạo phố cùng hắn.
Thương Cảnh Ngộ đi lại không tiện, nhiều nơi trong thành phố cơ sở vật chất cho người khuyết tật chưa hoàn thiện, những nơi như công viên giải trí hắn không tiện đến, nên chỉ có thể đưa Hà Dịch đi dạo trung tâm thương mại.
Thực ra, bản thân hắn cũng không hay ra ngoài dạo phố, bình thường có nhu cầu gì đều sai người mua mang đến tận nơi, đâu cần đích thân đến trung tâm thương mại mua sắm.
Nếu không phải để thỏa mãn chút tâm nguyện nhỏ bé của Hà Dịch, hắn sẽ không đến những nơi công cộng ồn ào và đông đúc như thế này.
Hà Dịch như một chú cún con chưa trải sự đời, thấy gì cũng lạ lẫm, sờ chỗ này, nhìn chỗ kia, chưa đi được bao lâu đã mua một đống đồ lỉnh kỉnh.
 Nếu không có Thương Cảnh Ngộ ngăn cản, cậu có thể khuân sạch cả cửa hàng.
Thương Cảnh Ngộ không thiếu tiền, mua cả trung tâm thương mại cũng không thành vấn đề, nhưng hắn không muốn Hà Dịch mua quá nhiều đồ vô dụng, nên ngay từ đầu đã ra lệnh cho cậu, mỗi loại hàng chỉ được mua một cái, không được mua nhiều. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play