Đường Phong Niên bị Từ Liễm nói đến ngớ người, nhưng thấy cậu sắp đi mất thì lại nhấc chân đuổi theo: “Từ Liễm, cậu chờ tôi với…”
Mới lần đầu tới đây, không có mình dẫn đường mà đi lung tung sao được!
Từ Liễm nghe được giọng của Đường Phong Niên thì ngừng lại, cậu biết, Đường Phong Niên này á, có rất nhiều cảm xúc kỳ lạ, đây là bệnh chung của những người hướng ngoại, bọn họ luôn đặt cảm xúc quá nhiều lên người khác, sau đó lại bắt đầu có những suy nghĩ rối loạn, lung tung.
Nhưng cảm xúc của Đường Phong Niên tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, mặt trời lúc nào cũng tỏa nắng, hắn lại là Đường Phong Niên nhiệt tình như mặt trời kia.
Những cảm xúc đó không phải không tồn tại, chỉ là bị áp xuống bên dưới đáy lòng, đến khi trời đầy mây, chúng nó lại xuất hiện, tràn ngập trong đầu, gặp một chút việc nhỏ thôi cũng sẽ suy nghĩ tiêu cực, như một sự tuần hoàn, lặp đi lặp lại.
Suy nghĩ cẩn thận, tìm cách giải quyết, như vậy cảm xúc tiêu cực mới có thể hoàn toàn biến mất, không quấy nhiễu hắn nữa.
Từ Liễm nghe tiếng bước chân càng ngày càng đến gần, xoay người lại nhìn Đường Phong Niên, nói: “Đi thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT