Tạ Huyền tức quá liều về vác Lâm dịch lên giường dạy dỗ lại một phen, nhiều khi Lâm dịch chịu không nổi cố gắng bỏ chạy nhưng điều bị kéo trở lại tiếp tục dạy dỗ.
Sáng hôm sau.
Lâm Dịch mệt mỏi đến mức không thể nhấc nổi ngón tay, cả người như bị xe cán qua, lại bị cán ngược lại lần nữa. Cậu lười biếng nằm bẹp trên giường, đôi mắt lờ đờ, nhìn người đàn ông đang thảnh thơi ngồi bên giường cài cúc áo sơ mi.
Tạ Huyền liếc cậu một cái, khóe môi nhếch lên đầy thỏa mãn: “Sao thế? Không chạy nữa à?”
Lâm Dịch: “…Anh có còn là con người không?”
Tạ Huyền nghiêng đầu, vẻ mặt vô tội: “Tôi chỉ dạy dỗ em một chút, để em không có tâm tư bỏ trốn nữa thôi.”
Lâm Dịch: “Dạy dỗ? Một chút?” Cậu cắn răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn hắn: “Anh dám nói là một chút?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play