Bình Phùng Tông chiếm diện tích rộng lớn hơn Dương Hoa Tông nhưng tất cả các linh mạch đều bị phong ấn dưới lớp băng tuyết lạnh lẽo, hẻo lánh đến mức ít có dấu chân người qua lại trở thành nơi ẩn thân hoàn hảo.
Có lẽ do hồi tưởng về những chuyện cũ, tâm thần Ổ Hòa Trí chấn động mạnh. Chưa kịp rời khỏi động băng, hắn ta đã ngã quỵ xuống.
Trong khi đó, Vệ Phong vẫn chưa tỉnh lại.
Giang Cố cũng bị thương trong lúc khống chế Vệ Phong, không còn cách nào khác, nhóm người đành tạm thời dừng chân ở Bình Phùng Tông để dưỡng thương.
Khúc Phong Vũ túc trực bên cạnh Ổ Hòa Trí, liên tục truyền linh lực cho hắn ta, chăm sóc tỉ mỉ từng chút một. Ngược lại, Vệ Phong chỉ bị ném qua loa lên mặt băng lạnh lẽo. Khúc Phong Vũ nhìn sang Giang Cố đang khoanh tay đứng đó, muốn nói gì đó nhưng rồi lại im lặng.
Giang Cố không thích những sinh vật trí lực thấp như cầm thú và loài cá. Y dường như bẩm sinh đã cảm thấy phản cảm với chúng, đặc biệt là cái cảm giác lạnh lẽo, dính nhớp bẩn thỉu kia tựa như dù có rửa sạch thế nào cũng không thể loại bỏ. Y cũng chán ghét những tình cảm và dục vọng dư thừa. Đối với y, đó chẳng qua chỉ là chướng ngại trên con đường tu tiên, vô dụng và phiền phức.
Mà Vệ Phong lại hội tụ đủ cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play