Nhưng chưa kịp để Giang Cố ra tay, Khúc Phong Vũ và Ổ Hòa Trí đã đuổi kịp đến nơi.
“Vệ Phong!” Khúc Phong Vũ nhìn thấy Vệ Phong mặt mũi lấm lem đang quỳ dưới đất, còn Giang Cố thì cầm Xích Tuyết Kiếm chĩa thẳng vào hắn. Nàng sợ đến mức lập tức lao tới chắn trước mặt Vệ Phong, kéo hắn đứng dậy, ánh mắt lo lắng dò xét từ trên xuống dưới: “Ngươi có bị thương ở đâu không?”
Vệ Phong có chút bối rối, lén nhìn Giang Cố rồi lắc đầu.
“Một mình ngươi độ kiếp thế nào mà lại thành công? Bên cạnh không có ai hộ pháp, một đạo thiên lôi giáng xuống cũng đủ khiến ngươi mất mạng!” Khúc Phong Vũ tức giận vỗ vào sau đầu hắn: “Ngươi có biết ta và mọi người lo lắng thế nào không?”
Vệ Phong xoa xoa đầu, cười ngây ngô: “Tiểu di, ta không sao.”
Khúc Phong Vũ sững người, nhìn hắn không chớp mắt: “Ngươi vừa gọi ta là gì?”
“Tiểu di” Vệ Phong cười hì hìL “Ta trong lúc độ kiếp đã nhớ lại, nhớ rằng khi ta mới sinh ra đã gặp qua ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT