Màn đêm buông xuống, thuyền bay chầm chậm rời khỏi Truyền Tống Trận.
Vệ Phong theo sát sau lưng Giang Cố bước xuống, lập tức bị cơn gió đêm se lạnh tạt thẳng vào mặt. Nơi xa nhất hắn từng đặt chân tới là Long Vân Thành, đây là lần đầu tiên đi xa như vậy, trên gương mặt không giấu được vẻ phấn khích.
Dưới bầu trời đầy sao lấp lánh, một gốc cổ mộc cao đến vạn trượng đột ngột mọc vươn lên khỏi mặt đất. Cây ấy cành lá rậm rạp, có những nhánh dài rủ xuống tận mặt đất rồi lại mọc tiếp thành một cây mới, trông như một cánh rừng được sinh ra từ một gốc. Pháp trận tầng tầng lớp lớp xoay quanh thân cây, giăng mắc ngang dọc trên từng nhánh. Dù đã về khuya, vẫn có vô số phi chu đáp xuống nơi đây. Trước mỗi Truyền Tống Trận đều có tu sĩ phụ trách tiếp dẫn, bọn họ đều mặc chế phục trắng tay áo rộng, bên hông treo ngọc bội Chu Tước giống hệt nhau, hành động chỉnh tề, khí thế nghiêm trang.
Vệ Phong ngẩng nhìn Truyền Tống Trận cao ngút không thấy đỉnh, ban đầu còn tưởng đây là Truyền Tống Trận của một đại thành nào đó, mãi đến khi nhìn thấy dấu ấn Chu Tước thần ấn mới chợt hiểu — nơi này là điểm truyền tống tư hữu của Giang gia. Không hổ là đại tộc đứng đầu Bình Trạch.
“Thất công tử.” Đệ tử tiếp dẫn hành lễ với Giang Cố, nhận lấy chìa khóa điều khiển phi chu. “Tộc hội sẽ bắt đầu vào giờ Mẹo canh tư, đây là lệnh bài của ngài.”
“Đa tạ.” Giang Cố nhận lấy, khẽ gật đầu.
“Thất công tử, vị này là…?” Đệ tử tiếp dẫn nhìn về phía Vệ Phong đang đứng phía sau y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play