Giang Cố ôm người bước nhanh vào động phủ Thanh Bình Phong.
Bên trong động phủ đơn sơ, vẫn còn giữ nguyên chỗ Vệ Phong từng dựng tạm sào huyệt. Giang Cố vừa định ném người xuống thì cánh tay đầy máu thịt mơ hồ kia đột nhiên run rẩy, nắm lấy vạt áo trước của y.
Y cúi mắt nhìn xuống, ánh mắt lạnh nhạt rơi lên cánh tay kia.
Vệ Phong ngước lên nhìn y chằm chằm, gương mặt thanh tú đã bị máu nhuộm đỏ, môi nứt toác, nhưng đôi mắt vẫn sáng quắc đầy cố chấp. Khi ánh mắt hắn chạm phải ánh mắt Giang Cố, trong nháy mắt lập tức đỏ bừng lên.
“Sư phụ... lần này... thật sự không phải ta trộm...” Thiếu niên bị tra tấn đến không còn ra hình người, giọng nói nghẹn ngào.
“Ta biết.” Giọng Giang Cố vẫn lạnh nhạt như cũ. “Chỉ là bọn chúng thấy ngươi cô độc không chỗ dựa nên ra tay làm càn.”
Vệ Phong bật ra một tiếng nấc, bàn tay đang nắm vạt áo dần siết lại thành nắm đấm. Máu từ miệng vết thương thấm vào tay áo Giang Cố, khiến cả người hắn run lẩy bẩy. Hắn nghiến răng: “Ta muốn giết bọn chúng... ta nhất định phải giết bọn chúng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT