Trong phòng bảo trì, công việc vẫn đang bận rộn. Khi Du Tố bước vào, từ xa đã thấy chàng trai trẻ đang đứng cạnh bàn sửa chữa. Cậu mặc bộ đồng phục sửa chữa, sống lưng thẳng tắp càng làm nổi bật dáng người cao ráo.
Đai lưng quanh eo treo hai dụng cụ cơ khí, trên bộ đồ mới đã dính vài vệt dầu máy. Cậu đứng bên cạnh ông Cốc, gương mặt nghiêm túc, giọng nói mang theo vài phần cẩn thận tỉ mỉ.
Dường như chú ý đến động tĩnh trên bàn điều khiển cao hơn, hai người đang trò chuyện liền ngừng lại.
Ứng Trầm Lâm ngước mắt nhìn lên: “Đến rồi à?”
Du Tố vượt qua bàn điều khiển chỉ bằng vài bước chân, nhảy xuống bệ sửa chữa, ánh mắt dừng lại ở Đề Áo và hai món vũ khí vẫn chưa được lắp ráp bên cạnh nó. Vừa đến gần, giọng nói huyên thuyên của Đề Áo lập tức vang lên trong đầu anh.
“Cuối cùng cậu cũng đến, Du Tố!” Giọng điệu của nó tràn đầy mong chờ và khoe khoang về vũ khí mới: “Ứng Trầm Lâm đã điều chỉnh xong cả hai vũ khí từ lâu rồi, chỉ chờ cậu đến để làm lần thử nghiệm cuối cùng thôi. Sao cậu lề mề mãi bây giờ mới tới vậy!”
Nó nói xong lại nhảy sang chủ đề khác: “Kiểu dáng là năng lượng pháo và pháo bắn tỉa đó nha!”
Du Tố mặc kệ Đề Áo đang huyên thuyên không ngừng, vừa bước đến gần, Ứng Trầm Lâm đã đưa bảng dữ liệu cho anh.
Từ khi trở về căn cứ, Ứng Trầm Lâm luôn bận rộn với việc thiết kế và chế tạo vũ khí. Yêu cầu của cậu cao hơn hẳn những kỹ sư vũ khí thông thường. Từ vật liệu, linh kiện cho đến cấu trúc từng bộ phận, cậu đều kiểm tra kỹ lưỡng từng tầng một. Dạo gần đây, chỉ có vũ khí của Hoắc Diễm là đã được hoàn thiện, còn những người khác đều đang trong quá trình điều chỉnh. Mỗi khi Du Tố đi ngang qua phòng sửa chữa, đều thấy Ứng Trầm Lâm thảo luận cùng các cơ giáp sư khác của KID.
Nhưng về phần vũ khí của anh, ngoài lần trao đổi vào khoảng thời gian trước và sau khi kết thúc trận chiến ở Khâu Tấn, thì hầu như không có thêm bàn luận nào. Lần đó, hai người từng đề cập đến việc tận dụng “Phong Bạo Áp Súc” (Áp súc gió lóc) trong pháo bắn tỉa.
Ứng Trầm Lâm đã bắt tay vào làm vũ khí này từ trước khi Khâu Tấn bắt đầu.
Từ lúc dị năng tinh mua được trong buổi đấu giá giao cho cậu xử lý đến nay đã một thời gian dài. Du Tố vẫn nghĩ vũ khí đã được định hình từ trước, không ngờ Ứng Trầm Lâm vẫn đang tiếp tục điều chỉnh.
“Phong Bạo Áp Súc” là đặc tính của vật ô nhiễm cấp S – Truy Phong Tước, có thể gây ra biến đổi khí quyển trong thời gian ngắn, từ đó tạo ra đòn tấn công hủy diệt tại khu vực ô nhiễm. Truy Phong Tước cấp S không phải chỉ có một con. Theo những thông tin tình báo mà Du Tố biết, Liên Minh Cơ Giáp ở các tinh vực khác đã tận dụng đặc tính này để chế tạo vũ khí kiểm soát diện rộng cực mạnh.
Dị năng hệ phong là một thuộc tính hiếm gặp trong số các dị năng tinh tấn công, và cũng là loại khó chế tạo vũ khí nhất. Xét về uy lực trực diện, nó không thể so với các thuộc tính hỏa hoặc lôi, nhưng lại có khả năng khống chế cực kỳ đáng sợ. Ví dụ như khẩu pháo năng lượng “Thuận Phong Nhi Hành” (Thuận gió mà đi) của Đề Áo trước đây, Ứng Trầm Lâm đã dùng dị năng tinh cấp A để tái tạo nó. Nhưng ngay từ khâu thiết kế ban đầu, Quân đội Biên Cảnh đã phải tốn không ít công sức mới hoàn thiện được.
Bảng dữ liệu hiển thị đầy đủ thông số chi tiết của hai vũ khí. Những thông tin chuyên ngành sâu anh không hiểu lắm, nên chỉ tập trung vào những điểm cần quan tâm với tư cách là một cơ giáp sư. Khi nhìn thấy khẩu pháo bắn tỉa được trang bị lõi dị năng của Truy Phong Tước vừa được nghiên cứu hoàn tất, ánh mắt Du Tố trở nên nghiêm túc hơn hẳn.
Ứng Trầm Lâm đứng bên cạnh, giơ tay mở phần mô phỏng trên bảng dữ liệu: “Xem thử cái này đi.”
Vừa click vào, dữ liệu lập tức động lên, biến thành hình ảnh mô phỏng động.
Pháo bắn tỉa trong dữ liệu bắt đầu tích tụ năng lượng, luồng xoáy gió cô đọng và lưu chuyển tập trung ở đầu nòng pháo. Khi quá trình nạp năng lượng hoàn tất, một phát pháo được bắn ra, đánh trúng mục tiêu. Ánh mắt Du Tố dừng lại ở khoảnh khắc va chạm, pháo không chỉ có hiệu ứng bắn phá từ năng lượng mà còn kèm theo những lưỡi gió nhỏ. Khi trúng mục tiêu, những lưỡi gió này sẽ lan ra xung quanh, tạo thành một vùng ảnh hưởng nhất định.
Ứng Trầm Lâm giải thích: “Dị năng Phong Bạo Áp Súc thực ra phù hợp hơn với vũ khí kiểm soát, nhưng không phải là không thể dùng cho pháo bắn tỉa. Em đã tra cứu toàn bộ tư liệu về Truy Phong Tước trên tinh võng, phân tách và phân tích dị năng của nó. Phát hiện ra rằng nó chủ yếu nén luồng gió chuyển động, sau đó gây ra vụ nổ trong phạm vi giới hạn, thậm chí có thể ảnh hưởng trên diện rộng.”
Du Tố chú ý đến tốc độ nạp năng lượng: “Tốc độ nạp nhanh hơn rồi.”
“Đúng vậy, vì em áp dụng chế độ tiết kiệm năng lượng cho vũ khí này. Uy lực chủ yếu đến từ năng lượng gió kết hợp với năng lượng của cơ giáp.” Ứng Trầm Lâm hiểu rõ đặc tính của dị năng “Phong Bạo Áp Súc” từ Truy Phong Tước có khả năng hấp thụ luồng gió xung quanh. Nếu không tận dụng khả năng nén gió này thì quá lãng phí: “Anh rất thích pháo bắn tỉa có khả năng nạp năng lượng cao. Vũ khí này, khi xung quanh có đủ năng lượng gió, có thể tiết kiệm năng lượng và giảm thời gian nạp, cho phép anh bắn được nhiều phát hơn.”
Đề Áo nghe vậy cũng gật gù: “Đúng đúng đúng, Du Tố chính là thích bắn phá loạn xạ mà!”
Du Tố nghe vậy, khẽ liếc Đề Áo một cái.
Đề Áo: “Gì chứ, tôi có nói sai đâu.”
Không thèm để ý đến Đề Áo, Du Tố hạ mắt nhìn kỹ cây pháo bắn tỉa này.
Vũ khí này không chỉ có thể tận dụng năng lượng gió làm nguồn năng lượng để tiết kiệm nhiên liệu mà khi trúng mục tiêu, phần năng lượng gió bị nén sẽ biến thành lưỡi gió sắc bén, tạo ra một đợt tấn công trễ xung quanh khu vực va chạm.
Ứng Trầm Lâm tiếp tục giải thích: “Truy Phong Tước nén gió để gây nổ, nhưng em đã điều chỉnh thành cơ chế kích nổ trễ, chỉ bùng phát sau khi trúng mục tiêu.”
Sau khi giới thiệu xong vũ khí, Ứng Trầm Lâm khẽ nghiêng đầu nhìn người đàn ông đứng bên cạnh vẫn chưa lên tiếng.
Đây là dữ liệu mà cậu đã chỉnh sửa kỹ lưỡng. Trước đó, do sự chênh lệch của linh kiện nên tốc độ nạp không đạt đến mức lý tưởng. Cậu đã tinh chỉnh theo thói quen thao tác của Du Tố, nhưng việc tăng tốc độ nạp có thể làm thay đổi nhịp điệu điều khiển của anh. Có lẽ anh không quen với kiểu vũ khí này...?
Gương mặt Du Tố lạnh lùng, đường nét sắc bén. Đã quen với dáng vẻ lười nhác thường ngày của anh, giờ thấy anh nghiêm túc quan sát chi tiết vũ khí thế này, Ứng Trầm Lâm lại có chút không quen. Nhưng khi nhìn kỹ, cậu phát hiện dáng vẻ trầm mặc của Du Tố lúc này trông rất giống Trung tướng Lâm.
Vô thức, cậu lại liếc nhìn anh thêm vài lần.
Du Tố xem kỹ tất cả các thông số, uy lực của vũ khí này không bằng cây pháo bắn tỉa trước đó của Đề Áo đã bị hỏng, nhưng xét về tính năng và thuộc tính cơ bản, đây chắc chắn là cây pháo bắn tỉa có tốc độ nạp năng lượng nhanh nhất hiện nay trong Liên minh Cơ Giáp của tinh hệ Thự Quang.
Anh vừa định lật sang trang tiếp theo thì khóe mắt bỗng liếc thấy chàng trai đang đứng bên cạnh.
Vì đang bàn luận về bảng dữ liệu nên khoảng cách giữa hai người khá gần. Chỉ cần Du Tố dịch tay thêm vài centimet nữa là có thể chạm vào vai của Ứng Trầm Lâm. Anh không dời mắt đi, khi bắt gặp ánh mắt của đối phương, chẳng hiểu sao lại vô thức đứng thẳng người hơn một chút: “Cũng được.”
Ứng Trầm Lâm hơi sững lại, suy nghĩ cẩn thận rồi hỏi: “Là có chi tiết nào chưa hài lòng sao?”
Đề Áo nghe thấy câu trả lời của Du Tố thì tỏ vẻ bất mãn, lập tức chen vào: “Gì mà gọi là cũng được chứ, Du Tố cậu nói vậy là không được đâu! Cây này ngầu hơn hẳn vũ khí cũ của tôi đó! Không cần chỉnh sửa gì hết! Du Tố, chúng ta lấy cây này đi!”
“Trầm Lâm! Chúng ta quyết định lấy cây này!”
Ứng Trầm Lâm không nghe được lời của Đề Áo, cậu chỉ chăm chú nhìn Du Tố, chờ đợi câu trả lời của anh.
Sắc mặt Du Tố không có thay đổi gì: “Không có vấn đề, không cần sửa.”
Ứng Trầm Lâm còn hơi do dự, nhưng ngay sau đó, cậu thấy Du Tố lật bảng dữ liệu ra phía sau, hình ảnh của cây pháo bắn tỉa biến mất, thay vào đó là mô hình của một loại vũ khí tấn công thuộc tính gió khác.
Khi ánh mắt anh chạm đến cây vũ khí mới này, tầm nhìn bỗng khựng lại. Theo hình ảnh mô phỏng, đây là một khẩu pháo năng lượng, nhưng khẩu pháo này có kích thước lớn hơn hẳn các loại pháo năng lượng thông thường. Nó được thiết kế theo kiểu truyền thống, nhưng bên ngoài nòng pháo còn bổ sung thêm các đường dẫn khí động học, khiến toàn bộ vũ khí trông vô cùng cồng kềnh và nặng nề.
Đây là khẩu pháo năng lượng lớn nhất mà Du Tố từng thấy. Nhưng không hiểu sao, anh lại cảm giác vũ khí này không hề đơn giản.
“Khẩu này sao?” Ứng Trầm Lâm thấy sự chú ý của anh bị thu hút liền giải thích: “Lõi vũ khí là dị năng tinh của Điểu Dực Cương.”
Điểu Dực Cương chính là vật ô nhiễm cấp S đã hóa thành pháo gió tấn công bọn họ trong khu ô nhiễm ở Khâu Tân. Tốc độ tấn công của nó rất nhanh, dị năng tinh này sau đó thuộc về KID, rồi được Thẩm Tinh Đường chuyển giao lại cho Du Tố.
Nhưng theo Du Tố, chế tạo dị năng tinh này thành vũ khí dạng pháo là một việc vô cùng khó khăn.
Du Tố hỏi: “Cậu đã chế tạo nó thành dạng gì?”
Ứng Trầm Lâm thấy anh có hứng thú nên giải thích: “Đừng nhìn vẻ ngoài nặng nề của nó, đây là một khẩu pháo năng lượng đa chức năng.”
Vừa dứt lời, từ phía xa, Cốc Tiểu Thiên, người đang kiểm tra một con robot chợt cất tiếng gọi: “Anh Lâm, bên này có chút vấn đề.”
Nghe vậy, Ứng Trầm Lâm nghiêng đầu nhìn sang, đồng thời đưa tay lướt bảng dữ liệu sang trang tiếp theo cho Du Tố: “Anh cứ xem trước phần tính năng, em qua đó một lát.”
“Chuyện này tôi biết!” Đề Áo thấy Du Tố đang xem xét khẩu pháo năng lượng mới liền hăng hái chen vào giải thích: “Khẩu này Trầm Lâm đã thử nghiệm rất nhiều lần! Chỉ riêng phần tính năng, cậu ấy đã tự mình kiểm tra trên người không biết bao nhiêu lượt rồi! Cậu nhìn tính năng này đi...”
Du Tố lắng nghe tiếng Đề Áo lải nhải bên tai, đồng thời liếc mắt sang phía xa.
Bóng dáng chàng trai đã khuất vào góc khuất phía xa, đang đứng trò chuyện với Cốc Tiểu Thiên.
Đúng lúc đó, ông Cốc đi ngang qua, thấy vậy bèn mỉm cười nói: “Chế tạo khẩu pháo này đã khiến Trầm Lâm tốn không ít công sức đâu. Vũ khí dạng pháo trong Liên minh kiểm duyệt rất nghiêm ngặt, để vượt qua quá trình thẩm định, cậu ấy đã tinh chỉnh mọi thông số vô cùng tỉ mỉ.”
Du Tố hoàn hồn lại, lịch sự gật đầu với ông Cốc: “Khẩu pháo này rất đặc biệt.”
Từ trước đến nay, anh chưa từng thấy loại pháo năng lượng nào như vậy, hoặc có lẽ, nó đã vượt qua giới hạn thông thường của pháo năng lượng rồi.
“Khẩu pháo này thực sự có thể chế tạo thành công sao?”
“Có thể chứ.” Ông Cốc gật đầu khẳng định: “Dữ liệu thẩm định đã được thông qua rồi, hiện giờ chúng tôi đang tiến hành lắp ráp.”
“Bên đó đang lắp ráp sao?” Du Tố liếc mắt về phía xa, thấy Ứng Trầm Lâm đã leo lên một bục cao, bận rộn hỗ trợ kiểm tra thiết bị.
Ông Cốc nói: “Ồ, đó không phải vũ khí của cậu, đó là vũ khí Trầm Lâm làm cho Triệu Nhạc Kiệt cơ giáp sư xe tăng của căn cứ Tật Phong.”
“Triệu Nhạc Kiệt?” Du Tố chợt nhớ ra, hình như Ứng Trầm Lâm từng đồng ý sửa vũ khí cho người này: “Cậu ấy đang sửa vũ khí cho cậu ta à?”
“Sửa thì không sửa được đâu, lõi vũ khí của Triệu Nhạc Kiệt cũng giống như tình trạng trước đây của Đề Áo, đã hoàn toàn hỏng hóc rồi.” Ông Cốc khoanh tay giải thích: “Có vẻ căn cứ Tật Phong rất tin tưởng vào kỹ thuật vũ khí bên chúng ta nên đã gửi toàn bộ dữ liệu vũ khí cũ của Triệu Nhạc Kiệt qua. Căn cứ đó không thiếu tiền cũng chẳng thiếu dị năng tinh, thậm chí đội trưởng Thích còn đặc biệt gửi thêm vài nguyên liệu dị năng tinh để chúng ta lựa chọn chế tạo lại vũ khí.”
“Thích Tư Thành đúng là người thông minh.” Du Tố nhận xét.
“Dù sao cũng đã trì hoãn một thời gian rồi, bản thiết kế vốn đã gần hoàn thiện, giờ chỉ chờ lắp ráp nữa thôi.”
Ông Cốc nhìn về phía bóng dáng bận rộn đằng xa, tiếp lời: “Vũ khí của cậu e rằng phải chờ thêm một thời gian nữa.”
So với Du Tố, Đề Áo còn sốt ruột muốn biết khi nào mình mới được lắp vũ khí mới hơn, suốt dọc đường cứ lải nhải thúc giục mãi không thôi.
Không còn cách nào khác, Du Tố đành phải lên tiếng: “Vũ khí của tôi khoảng bao giờ mới lắp xong?”
Ông Cốc nói: “Để tôi xem nào.”
Du Tố hơi cúi mắt xuống, thấy Ông Cốc lấy ra một bảng dữ liệu, trên đó ghi rõ thứ tự lắp ráp vũ khí hiện tại của KID.
“Trầm Lâm đã sắp xếp thứ tự rồi, theo tình hình bây giờ...” Ông Cốc lướt qua danh sách, vừa xem vừa nói: “Của Hoắc Diễm là sớm nhất, của Lâm Nghiêu thì gần xong rồi, vũ khí của Quý Thanh Phong dữ liệu đã ổn định…”
Lật đến cuối cùng mới thấy khẩu pháo năng lượng của Du Tố, ông tiếp tục: “Vũ khí của cậu sẽ chậm hơn một chút, chắc phải đến cuối tháng sau mới xong.”
Đề Áo nghi hoặc hỏi: “Du Tố, bây giờ mới đầu tháng phải không?”
Du Tố: “…”
---
Phòng bảo trì của KID lúc này vô cùng bận rộn, tất cả các vũ khí đều đã được thiết kế hoàn chỉnh và bàn bạc kỹ lưỡng với từng cơ giáp sư xe tăng. Nhưng xét theo năng lực tài chính và nhân lực của KID, vũ khí chỉ có thể lắp ráp từng món một, thậm chí còn phải xếp hàng chờ đến lượt. Dạo này lượng cơ giáp sư ra vào phòng bảo trì nhiều hơn hẳn, đến mức ban ngày cũng chẳng lúc nào vắng. Chỉ riêng Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu đã thay phiên nhau đến xem vũ khí suốt cả ngày.
Cuối cùng, vì số người ra vào quá đông, nhất là Quý Thanh Phong, người ngày nào cũng phải đến “thăm vợ” tám lần, nên Thẩm Tinh Đường đã ra lệnh cấm vào, đuổi hết ra ngoài.
Quý Thanh Phong bất mãn kêu ca: “Chị không thể không cho em nhìn vợ em được! Một ngày không thấy như cách ba thu đấy!”
“Vậy thì yêu xa đi.” Thẩm Tinh Đường mặt lạnh như băng: “Đừng có lý do lý trấu, rảnh thì lo mà luyện tập nhiều hơn. Mấy ngày nữa có huấn luyện hợp tác, đừng quên vòng đấu loại sắp bắt đầu rồi.”
Biết tin này, Quý Thanh Phong ấm ức chạy về phòng huấn luyện, ôm Lâm Nghiêu than thở: “Chị Tinh Đường ác quá, chị ấy còn khóa luôn quyền vào phòng bảo trì của tôi rồi.”
Lâm Nghiêu chỉ đành an ủi: “Chỉ mấy ngày không gặp thôi mà, không sao đâu. Khi nào cậu vào phòng huấn luyện, tôi sẽ thay cậu ghé thăm.”
Quý Thanh Phong: “Cậu cũng không vào được đâu.”
Lâm Nghiêu: “?”
Quý Thanh Phong thở dài: “Chị ấy đã hủy quyền của tất cả cơ giáp sư rồi.”
Lâm Nghiêu: “!”
Trong phòng huấn luyện, cuộc họp vẫn đang diễn ra, Giang Tư Miểu không chút thương tình cắt ngang màn than thở của Quý Thanh Phong: “Có thời gian ở đây khóc lóc, chi bằng tập luyện thêm đi. Anh đã nhập dữ liệu của mấy đội mạnh năm nay vào hệ thống, mọi người có thể vào phòng mô phỏng để luyện tập. Mô hình AI đã được tinh chỉnh xong rồi.”
Từ nãy đến giờ Giang Tư Miểu đã nói đến khô cả cổ, uống mấy cốc nước liền. Ánh mắt cậu lướt qua hàng ghế phía trước, dừng lại ở Du Tố, người hiếm khi ngồi trong phòng họp lâu đến vậy. Hôm nay, Du Tố đã ngồi hơn nửa tiếng đồng hồ rồi. Tuy dáng vẻ vẫn lười biếng như thường, nhưng ánh mắt anh vẫn luôn dán chặt vào quang não. Không cần nghĩ cũng biết, chắc lại đang xem sàn đấu giá ở đâu đó.
Điều này khiến Giang Tư Miểu cảm thấy bản tổng kết kinh nghiệm mới làm của mình vô cùng có giá trị, thế nên anh ấy lại nhiệt tình giảng thêm nửa tiếng nữa.
Ứng Trầm Lâm những ngày này lúc nào cũng bận rộn, vừa đầy ắp công việc vừa tràn đầy nhiệt huyết.
Trước đây, cậu thường xếp hàng đơn một hai trận vào buổi sáng, nhưng dạo này không hiểu sao lịch trình của Du Tố cũng thay đổi. Thỉnh thoảng, khi Ứng Trầm Lâm đến phòng huấn luyện, cậu luôn bắt gặp Du Tố đang ở trong khoang thực tế ảo.
Thời gian hai người đánh đôi đổi thành ba tiếng vào buổi tối, một tiếng vào buổi sáng.
Sau đó cả hai lại quay về luyện tập riêng. Ứng Trầm Lâm khá hài lòng với lịch trình này, thỉnh thoảng Giang Tư Miểu sẽ điều chỉnh, để cậu thử phối hợp với những người khác, nhưng đến giờ vẫn chưa từng xếp hàng năm người.
Trong khoảng thời gian này, Ứng Trầm Lâm tập trung điều chỉnh dữ liệu của cơ giáp chữa trị và đã xác định xong kiểu dáng vũ khí.
Chỉ là tài khoản trên Chiến Trường thực tế ảo của cậu đổi quá thường xuyên, đến mức cuối cùng Giang Tư Miểu phải cầm bảng chi tiêu tài chính đưa cho Thẩm Tinh Đường, chi phí đổi tài khoản đã chuyển thành mua thẻ đổi tên.
“Chiến tích nên giấu thì cứ giấu.” Giang Tư Miểu nghiêm túc dặn dò: “Trên Chiến Trường thực tế ảo có rất nhiều gián điệp, chúng ta cứ cẩn thận vẫn hơn.”
Ứng Trầm Lâm hiểu rõ ý anh ấy.
Khi KID vẫn đang bận rộn với công việc của mình, thì trên tinh võng đã xảy ra một cơn chấn động lớn.
Khi không có tin tức gì từ Cơ Giáp League, cư dân mạng theo dõi giải đấu đồng đội đều chuyển sang chú ý đến Chiến Trường thực tế ảo. Họ lùng sục khắp nơi, tìm kiếm các trận chiến của những cơ giáp sư chuyên nghiệp để theo dõi. Gần đây, sôi động nhất chính là giới cơ giáp chữa trị.
Ban đầu, lối đánh của cơ giáp chữa trị chủ yếu là kiểm soát và phòng thủ. Nhưng từ khi một cơ giáp sư chữa trị đặc biệt nào đó nổi lên trên Chiến Trường thực tế ảo, một làn sóng thử nghiệm cơ giáp chữa trị tấn công đã bùng nổ.
Các loại vũ khí kết hợp kỳ quái lần lượt xuất hiện, khiến Chiến Trường thực tế ảo trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết.
Nổi bật nhất trong đó là hai trận đấu kinh điển: Một là cơ giáp chữa trị tự bổ trợ được phát trực tiếp trên kênh của Trì Lợi Tư. Hai là cơ giáp chữa trị sát thủ đã hạ gục một cơ giáp ẩn nấp trong trận đấu đầu tiên gây chấn động cộng đồng mạng.
Cư dân mạng chỉ xem cho vui, nhưng các huấn luyện viên ở các căn cứ cơ giáp, những người luôn theo dõi Chiến Trường thực tế ảo đã bắt đầu nghiên cứu dữ liệu một cách nghiêm túc.
Sự xuất hiện của các kiểu kết hợp vũ khí kỳ quái khiến những người phụ trách ở các căn cứ cơ giáp lớn phải đau đầu.
Lúc này, tại căn cứ cơ giáp Thần Thuẫn thuộc hệ Bạch Dương khu vực đứng đầu trong Cơ Giáp League của Tinh Vực số 1.
Hệ Bạch Dương là hệ sao có sức mạnh cơ giáp đứng đầu Tinh Vực số 1, nhiều năm liền luôn chiếm vị trí quán quân trong các giải đấu của vực sao này.
Trong đó, chiến đội Thần Thuẫn là đội có thành tích tốt nhất của Tinh Vực số 1 tại Tinh Minh. Hằng năm, trước khi giải đấu bắt đầu, họ đều phân tích dữ liệu của các căn cứ cơ giáp ở các hệ sao khác.
“Gần đây cô theo dõi dữ liệu của Thự Quang sao?” Huấn luyện viên của Thần Thuẫn quay sang hỏi người phụ nữ bên cạnh.
Người phụ nữ có gương mặt dịu dàng, nhưng ánh mắt khi phân tích dữ liệu lại vô cùng nghiêm túc.
Cô là Ô Thanh Sương, đội trưởng của Thần Thuẫn, một cơ giáp sư xe tăng xuất sắc.
“Thự Quang đã tạm ngừng thi đấu một năm, thành tích trước đây của họ luôn ở nhóm cuối… Nhưng tôi nghe được một số tin tức, nhiệm vụ lần trước của GBK ở Coria hình như không mấy khả quan.” Ô Thanh Sương tiếp lời: “Nghỉ thi đấu một năm, chưa chắc mùa giải mới Thự Quang đã yếu, nhất là những căn cứ nằm trong nhóm dẫn đầu. Tôi đoán họ có thể sẽ trở thành đối thủ đáng gờm của chúng ta trong hành trình tiến tới Tinh Minh.”
Huấn luyện viên thắc mắc: “Cô có cần phải cẩn thận đến vậy không? Họ trước giờ vẫn luôn đội sổ mà.”
“Không đâu, vì không chỉ chúng ta để ý đến họ. Tôi đoán các đội mạnh khác ở Tinh Minh đã nghiên cứu Thự Quang kỹ càng rồi.” Ô Thanh Sương hơi cau mày, mở một đoạn video tổng hợp về cơ giáp chữa trị, “Hơn nữa, tôi nghi ngờ rằng người đã gây náo động trên tinh võng với phong cách ‘cơ giáp chữa trị tấn công’ rất có thể đến từ hệ sao Thự Quang.”
Cơ giáp chữa trị tấn công, phong cách này tuy khiến cộng đồng mạng xôn xao, nhưng thực tế lại có quá nhiều kẻ mạo danh, và tính ứng dụng trong chiến đấu thực tế không cao.
Dạo gần đây, đội ngũ huấn luyện của Thần Thuẫn cũng thường xuyên lùng sục tin tức về đối thủ trên tinh võng. Nhưng thực tế, số lượng tư liệu có thể nghiên cứu không nhiều. Điều khiến họ tò mò nhất chỉ có cơ giáp chữa trị tự bổ trợ từng chung đội với Hắc Nha Trì Lợi Tư. Chính sau khi xem xong video này, Ô Thanh Sương lại càng cảnh giác hơn với Thự Quang.
“Người đó không phải người của Hắc Nha.” Huấn luyện viên nói: “Hơn nữa, Tinh Minh có đến năm Tinh Vực với vô số hệ sao, sao cô chắc chắn là người của Thự Quang?”
“Trực giác thôi. Thực lực chiến đấu của người đó không hề thấp. Anh nghĩ có ai vô duyên vô cớ lại chuyển nghề thành cơ giáp sư chữa trị không?” Ô Thanh Sương tiếp lời: “Hơn nữa, người đó chắc hẳn hiểu khá rõ về Trì Lợi Tư. Vì khi phối hợp với cậu ta, anh ta hành động rất dứt khoát. Ai hiểu rõ về Hắc Nha nhất ngoài các cơ giáp sư trong cùng hệ sao?”
Trì Lợi Tư không nhận ra người đó, chứng tỏ không quen thân.
Còn người đó lại hiểu rõ phong cách của Trì Lợi Tư, nên khả năng cao là cơ giáp sư của Thự Quang, thậm chí đã từng có giao thiệp với cậu ta.
Ô Thanh Sương kết luận: “Tôi đoán mấy trận chiến của cơ giáp chữa trị tấn công gần đây đều là cùng một người. Việc thường xuyên đổi tài khoản chính là cách các cơ giáp sư chuyên nghiệp dùng để tránh bị lộ thân phận.”
Huấn luyện viên tò mò: “Chỉ là cô cảnh giác với anh ta như vậy rốt cuộc là đang lo lắng điều gì? Chẳng lẽ cô nghĩ cơ giáp chữa trị tấn công có thể bước chân vào Tinh Minh?”
“Người đó không đơn giản.” Ô Thanh Sương chăm chú theo dõi lại đoạn video. Đội ngũ đó chỉ còn ba cơ giáp nhưng vẫn đánh bại được mấy cơ giáp sư chuyên nghiệp để giành chiến thắng. Kỹ thuật bắn pháo không quá xuất sắc, nhưng vẫn cầm cự đến phút cuối cùng… Mọi người đều tập trung chú ý vào cơ giáp chữa trị và Trì Lợi Tư, nhưng thật ra, người có thể dìu dắt một đồng đội ngẫu nhiên đến cuối trận và duy trì được mức sát thương cao như vậy mới là điểm mấu chốt.
Ô Thanh Sương đã đặc biệt vào phòng phát sóng trực tiếp của Trì Lợi Tư để tìm lại bản ghi hình hôm đó.
Dù Trì Lợi Tư đã xóa bản ghi, cô vẫn thu thập được dữ liệu từ cư dân mạng.
Chỉ huy trận đó chính là cơ giáp chữa trị, có thể chính xác bảo vệ một đồng đội liều lĩnh.
Cơ giáp sư kia có năng lực chỉ huy rất mạnh, một người có khả năng chỉ huy xuất sắc và tầm nhìn chiến lược cực kỳ nhạy bén, giống như một thợ săn chính xác.
---
Trong khi đó, tại căn cứ Tật Phong thuộc hệ sao Thự Quang, Thích Tư Thành đang ngồi trong phòng họp, cũng đang xem video chiến đấu của cơ giáp chữa trị. Khuôn mặt anh ta trầm lặng, đôi mắt chăm chú quan sát từng động tác của cơ giáp, phân tích từng khung hình một. Khi phát hiện vài thói quen thao tác quen thuộc, chân mày anh ta nhíu chặt lại.
Khi Trương ca bước vào, anh ấy nhìn thấy vẻ nghiêm túc của Thích Tư Thành: “Sao cậu còn xem mấy thứ này? Chẳng phải cuộc họp lần trước đã kết luận rằng cơ giáp chữa trị tấn công khó hòa hợp với đội hình sao? Tuy khả năng duy trì trận chiến tốt, nhưng lại hy sinh năng lực phòng thủ và kiểm soát, không nâng cao sức mạnh tổng thể của đội.”
“Phải xem đó là người nào nữa.” Thích Tư Thành đáp.
Nghe vậy, Trương ca sững người, ánh mắt lập tức rơi vào màn hình quang não trước mặt anh ta, nơi đang phát một video tác chiến cá nhân. Nhìn thấy đoạn đó, anh ấy chợt sửng sốt: “Cậu nghi ngờ…?”
“KID không ký hợp đồng với bất kỳ cơ giáp sư nào trong kỳ chuyển nhượng lần này.”
Thích Tư Thành nói tiếp: “Chuyện người khác không rõ, nhưng Tật Phong chúng ta thì biết quá rõ rồi còn gì.”
Trương ca: “Ý cậu là cơ giáp chữa trị đó chính là…?”
“Tôi không khẳng định điều gì cả. Nhưng KID của mùa giải tới không hề đơn giản. Ít nhất, chúng ta có lợi thế, biết người biết ta thì chưa chắc đã thua.”
Thích Tư Thành đứng dậy: “Chuẩn bị sẵn sàng đi, biết đâu cơ giáp chữa trị tấn công đầu tiên bước chân vào Cơ Giáp League lại chính là giải đấu của Thự Quang.”
Trương ca nhìn chằm chằm vào các video tác chiến cá nhân, trong đầu đã bắt đầu suy nghĩ đối sách, tự hỏi liệu giờ tập hợp ban huấn luyện để phân tích toàn diện về KID có còn kịp hay không.
Thấy anh ấy căng thẳng, Thích Tư Thành hỏi: “Anh tìm tôi có chuyện gì?”
“À, KID đã gửi vũ khí làm cho Nhạc Kiệt đến rồi.” Anh Trương lấy lại tinh thần: “Cậu đi xem thử không?”
Nghe vậy, Thích Tư Thành lập tức đi đến bộ phận bảo trì của Tật Phong.
Vừa bước vào, anh ta đã thấy mấy kỹ sư đang tụ tập bàn luận sôi nổi. Nhà thiết kế vũ khí hàng đầu của căn cứ đang kiểm tra dữ liệu vũ khí.
“Chỉ số phòng thủ này…”
“Làm sao đạt mức cao như vậy được?”
“Thiết kế rất tinh vi… Từ bao giờ KID lại có một nhà thiết kế vũ khí trình độ cao thế này? Là người tên ‘Yuan’ sao?”
“Cả linh kiện cũng vậy, độ chính xác cực kỳ cao.”
Anh Trương vừa gọi Thích Tư Thành tới, không ngờ khi quay lại đã thấy cả phòng xôn xao: “Sao thế? Vũ khí có vấn đề gì à?”
“Vũ khí này hả? Chỉ số phòng thủ cao hơn 5% so với cái cũ của Triệu Nhạc Kiệt!” Nhà thiết kế vũ khí kinh ngạc: “Vũ khí này vô cùng phù hợp với Triệu Nhạc Kiệt. Anh đã thuyết phục KID bằng cách nào vậy? Tốn bao nhiêu tiền?”
Anh Trương ngẩn người: “Vũ khí này thực sự không có vấn đề gì à?”
“Có thể có vấn đề gì được! KID rất nghĩa khí, họ đã xóa toàn bộ bản sao lưu dữ liệu, giờ chỉ còn chúng ta có thông tin về vũ khí này thôi.” Nhà thiết kế vũ khí phấn khích nói: “Rốt cuộc anh chi bao nhiêu?”
“Thực ra… cũng không nhiều…” Trương ca nhớ lại: “Tinh thể dị năng và vật liệu đều do chúng ta cung cấp.”
Nghe vậy, nhà thiết kế vũ khí cười tươi: “Vậy là lời to rồi!”
Ngay lúc đó, Triệu Nhạc Kiệt từ phòng huấn luyện chạy tới, nghe thấy tiếng bàn tán sôi nổi khắp phòng, cậu ta ngơ ngác hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Nhà thiết kế vũ khí hào hứng tuyên bố: “Tôi dám khẳng định, tính đến thời điểm này, tấm khiên này chính là vũ khí phòng thủ mạnh nhất Tinh Vực số 1 – thậm chí còn vượt qua cả vũ khí của Ô Thanh Sương bên căn cứ Thần Thuẫn!”
Đội trưởng chiến đội căn cứ Thần Thuẫn, Ô Thanh Sương, là đệ nhất cơ giáp xe tăng của Tinh Vực số 1.
Trương ca có chút hoảng hốt, dường như không ngờ lại có thể kiếm lời từ tay KID.
Nhưng niềm vui chưa kéo dài bao lâu, đã nghe thấy đàn em bên cạnh nói: “Bà chủ Thẩm còn gửi kèm một bảng báo giá, bảo rằng ban đầu chỉ đồng ý phục hồi lại y hệt cái cũ, nhưng vì lần này chế tạo ra hiệu quả tốt hơn, lại còn làm gấp chen ngang tiến độ, nên vì tình hữu nghị giữa hai đội, sẽ không thu thêm phí của chúng ta.”
Trương ca càng thêm hoảng hốt: “Dạo này Thẩm Tinh Đường gặp chuyện tốt gì à?”
Lòng tốt từ khi nào mà nhiều vậy?
Đàn em tiếp lời: “Nhưng số nguyên liệu thừa mà chúng ta gửi qua, trừ dị năng tinh được trả lại, còn lại tất cả đều bị KID giữ lại rồi.”
Anh ta ngập ngừng hỏi: “Vậy… chúng ta tính ra là lời hay lỗ vậy?”
Thích Tư Thành nhìn về phía Trương ca, nhấn mạnh: “Kiếm lời?”
Trương ca: “……!”
“Không lỗ.” Triệu Lạc Kiệt lên tiếng, ánh mắt sáng rực nhìn Trương ca, tự tin nói: “Em thăng cấp rồi, giờ em chính là người đàn ông cứng cáp nhất Tinh Vực số 1!”