Ứng Trầm Lâm hơi nghiêng đầu nhìn sang cơ giáp bên cạnh, nhờ ánh sáng vừa rồi của Triệu Nhạc Kiệt mà cậu thấy được chút ít, lớp vỏ ngoài của cơ giáp Du Tố không hề bị tổn hại. Cậu để ý thấy vị trí cơ giáp hai người khá gần nhau, Du Tố cũng không hề thu lại lực tinh thần, cứ vậy tỏa ra ngay sát bên.
Cậu không khỏi lùi sang một bước, nhưng lớp tinh thần lực kia dường như vẫn còn đó.
“Trầm Lâm.” Giọng của Uyên vang lên đúng lúc nhắc nhở, nó không phát hiện ra dị thường nào về mặt thể chất của Ứng Trầm Lâm, nhưng tinh thần lực và nhịp tim lại có chút dao động bất thường.
Ứng Trầm Lâm sực tỉnh, rút một ống tiêm từ bộ y tế mang theo bên người.
Hôm nay cậu vẫn chưa tiêm thuốc thường nhật, khi đầu kim áp sát làn da cạnh cánh tay máy, cậu lại chậm một nhịp, dường như mỗi lần trước khi vào khu vực ô nhiễm, Du Tố đều sẽ nhắc cậu tiêm thuốc, hôm nay thì không.
Bên cạnh, ánh mắt Du Tố đang dừng lại trên cơ giáp bên cạnh, trong đầu anh, tiếng líu lo của Đề Áo vẫn còn tiếp tục, không bao lâu sau anh khẽ nhắm mắt lại.
“Sao thân nhiệt cậu lại tăng rồi.” Giọng Đề Áo vẫn đầy nghi hoặc, “Nhiệt độ bề mặt cũng cao, Du Tố đây là trong băng đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play