Mấy tiểu cô nương vừa nói chuyện vừa đi xa, Mục Tiểu Ngọ vừa xoa đóa hoa được thêu bên eo, vừa lẩm bẩm nói: “Xem ra, tối hôm qua nhà họ Diêm xuất hiện vật gì đó ô uế a. Nhưng sao đêm qua ta không thấy lão thái thái trong miệng các nàng? Lẽ ra cháu trai xảy ra chuyện, là tổ mẫu không thể nào không xuất hiện, chẳng lẽ người thân thể nhiễm bệnh, không tiện ra gặp người?”
Đang nói chuyện, giọng nói của Mục người què bỗng nhiên vang lên ở sau lưng, “Chiếc váy này rất hợp với ngươi, rất có bộ dáng nữ hài tử.”
Hắn nói không chút để ý, nhưng trong lòng Mục Tiểu Ngọ lại động tâm, đi đến trước gương xoay vài vòng, trước sau nhìn một cái. Váy được làm bằng tơ lụa vàng nhạt, mặt trên điểm vài bông cúc màu lam nhạt, màu sắc hài hòa, đường nét tươi sáng, lại không mất đi vẻ thanh lịch và quý giá, rất hợp với tuổi của nàng.
Ngoài phòng tiếng chim kêu truyền đến, trong trẻo êm tai, Mục Tiểu Ngọ đẩy cửa sổ ra một cái, liếc nhìn sắc trời, quay đầu lại nói với Mục người què, “Ta ra ngoài đi dạo, một lúc sẽ về.”
“Đừng làm bẩn váy.” Giọng nói rơi xuống, tiếng đóng cửa truyền đến, Mục Tiểu Ngộ bước đi trong ánh nắng mùa hè chói chang.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT