Không khí dường như là ngừng lại, trong nhất thời, cả hành lang chỉ có thể nghe được tiếng hít thở im lặng của hai người, ngoại trừ cái này ra thì cái gì cũng không có.
Một lúc sau đó, Mục Tiểu Ngọ chọc vào cánh tay hắn một cái, cười nói “Nói là có mắt có mũi, nhưng dường như ta đã nghe rất nhiều những câu chuyện tương tự”.
Gia Ngôn gãi gãi đầu, “Nếu nói thế, hình như ta cũng đã đọc qua câu chuyện như vậy ở trong sách, chẳng lẽ..... Chẳng lẽ đây cũng là bịa ra để dọa người? Bỏ đi, không nói cái này nữa,”
Hắn đem ánh mắt đặt lên người Mục Tiểu Ngọ, ánh sáng trong mắt lấp lánh như sao, “Tỷ tỷ, tỷ chơi với ta được không? Phụ thân ta trước kia luôn không vui về việc ta ra ngoài, bây giờ bị bệnh như vậy một lần, ta sợ sau này cơ hội được ra ngoài càng ít.”
Hắn bất mãn mà bĩu môi, “Đáng tiếc trong viện cũng không có gì thú vị cả, bên ngoài mới vui, ta nghe bọn hạ nhân nói, trong thành tập trung rất náo nhiệt, cái gì cũng bán. Đúng rồi, Tết đến còn có hội đèn lồng, nương nói, đó gọi là ‘đông phong dạ thả hoa thiên thụ’⁽¹⁾, thật đẹp.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT