“Chết!” Nàng ta đột ngột thu lại ý cười, mũi d.a.o trong tay nàng ta lạnh lẽo cắm sâu vào gò má ta. “Cũng phải cho nàng ta c.h.ế.t thật minh bạch.”
Gã Hắc Giáp Vệ hơi khựng lại, thoáng lộ vẻ thương hại khi nhìn ta.
"Thuộc hạ đã lệnh cho bọn chúng khai rằng: Khi Triệu vương binh lâm thành hạ, sau khi Ung Vương hậu khiếp đảm đã chủ động mở cổng thành nghênh địch, lại nhân loạn lạc mà bỏ thành trốn chạy."
"Toàn bộ hơn mười vạn người trong thành An Dương, không một ai sống sót."
Sắc mặt ta tái nhợt, tràn đầy sợ hãi. Không một ai sống sót ư?!
Bọn chúng muốn đồ sát toàn dân trong thành sao?!
Quả nhiên, khi Cao Gia Di hài lòng gật đầu, Hắc Giáp Vệ liền đồng loạt ùa vào thành, tàn sát những dân chúng còn sót lại. Tiếng kêu thảm thiết, tiếng gào khóc, tiếng cầu xin dậy khắp bốn phương. Lòng ta như bị xé nát. Ta nuốt xuống ngụm m.á.u tanh, khó nhọc nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play