Quả nhiên, chỉ hai ngày sau, một nhóm người từ đế cung đã nghe lệnh của Hoàng hậu mà đến, mang theo sắc lệnh “mời” Lê Chu về đế cung thăm nhà mẹ đẻ sau một đoạn thời gian ngắn chia xa. Bọn họ đứng trước lối vào doanh trại, được thượng tướng cho phép mới có thể tìm đến cậu.
Lê Chu đã chuẩn bị từ trước, cậu cúi đầu, nụ cười trên môi dịu dàng, nét mặt lại lộ ra vài phần nhút nhát của nguyên chủ, không hề để lộ ra chút sơ hở nào.
Muốn bắt bài Lê Chu về mặt diễn xuất thì khó mà làm được lắm.
Trước khi rời đi, cậu vẫn có thể gặp người đàn ông ấy khi hắn về nhà một lần. Hắn ngồi trên xe lăn, khuôn mặt lạnh lùng như băng tuyết, đôi mắt sâu thẳm không mang theo chút gợn sóng nào. Nghe người quản gia hầu cận của hoàng thất đọc sắc lệnh, Herlden cũng chỉ nhàn nhạt gật đầu nói: “Được, gửi lời thăm hỏi của tôi tới hai vị trưởng bối.”
Miệng nói chuyện dứt khoát như thế, nhưng Lê Chu là người tinh ý, rất nhanh đã bắt được một thoáng do dự hiện lên trong mắt người nọ, lóe lên rồi lại biến mất rất nhanh, đến mức gần như không ai nhận ra ngoài cậu.
Cố Ảnh vừa mới thôi rối rắm về vấn đề bản thân cứ bất giác lo lắng cho cậu trước đó, giờ đây lại bị thứ cảm giác quyến luyến, nuối tiếc kỳ lạ này chế ngự thêm lần nữa, chẳng bỏ qua cho hắn hít thở chút nào.
Tại sao lại dâng lên suy nghĩ không muốn em ấy đi vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT