“Không, tôi…”
Hắn muốn nói là bản thân không khóc, nhưng 003 đã không ngừng kêu la trong đầu hắn vì mức độ OOC 20%, nên hắn chỉ có thể dằn lại cảm xúc của bản thân, một lần nữa hóa thân thành đúng dáng vẻ nên có của trùm trường.
Lưu manh kéo cổ áo phía sau gáy cậu một cái, Cố Ảnh đột ngột kéo sát lại, giọng vẫn mang theo chút khản đặc của thiếu niên mới lớn, giả vờ lạnh lùng.
“Ngày đầu nhập học, lớp trưởng có phải nên quan tâm bạn học một chút không?”
Lê Chu đối mặt với hắn, không hề tỏ ra sợ hãi. Ánh mắt trầm tĩnh tựa như cánh đồng phủ đầy sương mù vào buổi sớm mai, phản chiếu vẻ mặt ngông cuồng đang cố ngụy trang dáng vẻ lạnh lùng của đối phương.
“Cậu muốn gì?” Cậu hỏi, rồi nhấn mạnh từng chữ: “Tôi còn phải về nhà học bài.”
Cố Ảnh nhún vai, bá đạo nói: “Sau này kèm tôi học. Tôi sẽ không tính toán chuyện hồi nãy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT