Cậu đột nhiên rút điện thoại từ trong túi ra, cười nói: “Hơn nữa, tại sao phải lo lắng khi có người sẽ tình nguyện góp vốn cho tao làm giàu chứ!”
Tiếng chuông kết nối chậm rãi vang lên bên tai, Lê Chu đi đến cạnh cửa kính trong phòng, ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài tòa văn phòng nhàm chán này. Quang cảnh bên dưới đường phố vẫn nhộn nhịp như thế, nhưng tâm trí Lê Chu vẫn luôn trống rỗng mỗi khi nhìn vào nó. Dòng người vội vã lướt qua nhau như những chiếc bóng vô định không chốn về, xe cộ chạy thành từng dòng bất tận, tất cả dường như chẳng có gì đáng để cậu để tâm.
Vậy mà, khi giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, khóe môi cậu khẽ nhếch lên theo một phản xạ trong vô thức. Nhưng rất nhanh, nụ cười ấy đã được thu lại hết thảy, như thể chúng vốn không hề tồn tại.
Ở phía đầu dây bên kia khẽ vang lên tiếng cười nhỏ vụn của Huỳnh Trọng Ảnh, giọng điệu mang theo chút bông đùa:
“Sao thế? Tụi mình mới đi ăn với nhau một tối, em đã muốn hẹn tôi lần hai nhanh như vậy rồi ư?”
Lê Chu hắng giọng, đôi mày hơi nhíu lại như muốn che giấu điều gì đó. Cậu nghiêng đầu nhìn về một hướng, giọng điệu lạnh nhạt như thể chỉ gọi đến hỏi cho có: “Anh đang nằm mơ hả? Tôi chỉ là muốn hỏi anh chút chuyện.”
007 thở dài lầm bầm: [Mắc diễn lắm rồi.]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT